Thứ Tư, 30 tháng 10, 2013

BANG BANG

                           Bang bang mi bắn ai đó
                           Là ông bà hay thầy cô
                           Có người ngã xuống rồi
                           Là thực hay giả
                           Bang bang
                           Mi bắn theo lệnh ai
                           Mà mi hăm hở thế
                           Người cũng đã chết rồi
                           Mi có hối hận không
                           Bang bang
                           Mi xây dựng cái gì
                           Mà tưởng tượng điên rồ
                           Mi mơ ước viển vông
                           Mà chạy theo không chán
                           Bang bang
                           Ôi sao đời lắm nỗi
                           Đúc súng hay trồng người
                           Phát triển hay khát máu
                           Mà chơi trò hiểm nguy
                           Rồi lại còn ngụy ngữ
                           Lại lẻo mép trơn tru
                           Cách mạng là thế ru
                           Như trò chơi con nít
                           Bang bang
                           Trúng đích hết cả rồi
                           Tan tành hết quá khứ
                           Mà chẳng thấy tương lai
                           Đường trượt dốc còn dài
                           Bang bang
                           Bang bang
                           Bắn về đâu mi hỡi

                                                      C.D.M.           

MƯA GỌI HỒN AI

                        Mưa cuối thu và đầu nỗi nhớ
                        Một chút gì rơi rớt xóm hoang vu
                        Đầu sông xanh và cuối cồn mây tím
                        Nơi chôn vùi kỷ niệm thuở xa xưa

                        Đất không nói cứ ngồi im chịu trận
                        Mưa phũ phàng từng đợt nước oan khiên
                        Trời xa xa nhắn nhủ về quê mẹ
                        Tiếng rì rào âm vang vọng vào tim

                        Mưa vách thành xưa , mưa thách đố
                        Đợt sóng buồn vỗ nhẹ vết thời gian
                        Đất nước nằm im thương hết biết
                        Gột rửa hoài không sạch vết hoang

                                                              C.D.M.

BÊN NON GỬI MỘNG

                               Bên cát , bên non sóng dập dềnh
                               Nhìn ra thế giới lại buồn tênh
                               Người ta chiếm lĩnh nền khoa học
                               Đời sống quê mình quá bấp bênh
                               Cầm bút ngẩn ngơ thêm nỗi thẹn
                               Ném buồn qua biển , biển mông mênh
                               Đường xa lắm nỗi hờn mây nước
                               Mỗi bước nhìn quê mỗi gập ghềnh

                                                                 C.D.M.  

TÔI XIN

                                 Tôi cúi đầu xin ông trời
                         Cho người dân mãi đời đời thương nhau
                                 Xin đừng ra dạ hiểm sâu
                         Đấu tố cha mẹ chặt đầu trẻ thơ
                                 Làm thơ xúi giục giết bừa
                         Để mau tăng thuế phụng thờ Xít Mao
                                 Bắt dân ăn độn ngô khoai
                         Sống không nổi , chạy ra ngoài biển sâu
                                 Năm năm khói xám một mầu
                         Để tang đất , dất mất đâu khôn tìm
                                 Nằm đêm nghe nhói con tim
                         Làm ăn chăm chỉ cầu xin yên lành

                                                             C.D.M.   

Thứ Ba, 29 tháng 10, 2013

QUA ĐỀN KIẾP BẠC

                        Trời Nam noi mãi chí Anh Hùng
                        Rạng rỡ ngàn năm núi tiếp sông
                        Quốc Tuấn phò vua qua Kiếp Bạc
                        Quân Nguyên chạy dạt đắm sông Hồng
                        Hiên ngang Quang Khải giành gươm giáo
                        Run sợ Thoát Hoan trốn ống đồng
                        Quân sĩ cha con cùng chí hướng
                        Ắt là đánh giặc phải thành công

                                                     C.D.M.   

THƠ TA HAY HƠN HẲN THƠ GIẶC

                            Kẻ thù truyền kiếp dụ văn thơ
                            Ta chẳng mắc lừa chuyện bá vơ
                            Thơ đấng văn hào toàn thâm thuý
                            Thơ vua quan chẳng phải là thơ
                            Cha con Tào tặc thơ bành trướng
                            Thơ vịnh cánh bèo ám chỉ ta
                            Thơ thét trời Nam thơ thoái lỗ
                            Tuyên ngôn thời Lý vững sơn hà

                                                          C.D.M.    

NÔ LỆ

                                Nô lệ là không quyết đời mình
                                Phụ theo người khác cách bất minh
                                Bắt khen nhắm mắt khen hết biết
                                Bắt chửi quai mồm chửi thất thanh
                                Bắt khóc méo mồm tuôn lệ suối
                                Bắt cười rổn rảng thiệt nhân tình
                                Vỗ tay , đấm ngực đều răm rắp
                                Bụng lép , chờ trên tới điểm danh

                                                                  C.D.M.

Thứ Năm, 24 tháng 10, 2013

QUÊ NGOẠI

                          Nhớ ngoại về thăm nặng nhớ thương
                          Qua sông cách bến tới thôn làng
                          Đầu thôn mô đắp tre rào lại
                          Chẳng thấy câu hò , chỉ thở than

                          Tình người xa cách bởi rào gai
                          Sông nước đầy vơi , ngoại thở dài
                          Năm nay sao thấy làm ăn khó
                          Nhân tai theo bén gót thiên tai

                          Thưa ngoại : giữa đường con thấy ghê
                          Trôi sông xác chết cháy đen sì
                          Anh em giết lộn ... gì ... gì ... đấy
                          Sáng bạn chiều thù , nhanh quá đi

                          Cảnh buồn , người ác quyện thê lương
                          Ngẫm cảnh quê ta luống đoạn trường
                          Đồng ruộng úa vàng chiều hấp hối
                          Trâu già người mệt bước hoang mang

                         Tôi đứng nhìn quê quặn thắt đau
                         Gió chiều sẽ hỏi : cậu về đâu ?
                         Quê hương ra thế ! Sao hở ngoại ?
                         Con ngẩn ngơ nhìn , chẳng biết sao !

                                                           C.D.M.        

LONG LANH KHUNG TRỜI CŨ

                           Anh đi giữa Sài Gòn sao thơm mùi tím Huế
                           Bởi vì em không mặc áo mùa Đông
                           Đường quanh co khơi nguồn về dĩ vãng
                           Áo mỏng buồn như mây nhẹ chiều hong

                           Nhớ em nhiều như cành khô lìa cội
                           Mưa bão bùng như xua đuổi ngày xanh
                           Hơi thở gấp , trái tim này chưa nguội
                           Thời gian trôi , mây còn mãi lênh đênh

                           Tình nhớ như xuyên miền sa mạc
                           Giữa khô cằn nở mãi một mầu trinh
                           Dành cho em nguyên sơ tình không lạt
                           Thả trôi về khung trời cũ long lanh

                                                              C.D.M.   

Thứ Tư, 23 tháng 10, 2013

CÔ LÁI ĐÒ

                            Cô lái đò ơi đẹp quá trời
                            Dập dờn sóng nước đẹp chơi vơi
                            Hai bờ non nước nên duyên thắm
                            Một đoạn tình , một chút tươi vui

                            Tay đẹp như đưa lướt phím đàn
                            Môi hồng thơm ngọt tựa hương lan
                            Vô tình đâu biết ta ngồi ngắm
                            Hờ hững nước kia hiện bóng nàng

                            Trời sinh gái đẹp để người mơ
                            Sao nỡ phụ trời , nỡ bỏ qua
                            Phút chốc tới bờ rồi tiễn biệt
                            Ngộ về thơ phú , nị đưa đò

                                                           C.D.M.   

GIÀ RUN RẨY

                                  Suốt ngày run rẩy cứ như bay
                                  Như cưỡi chim bằng lướt cụm mây
                                  Trời đất âm u sao nhỏ hẹp
                                  Non sông chao đảo cứ như say
                                  Ra đường gặp gái lờ đi tuốt
                                  Về ngõ trình em có tớ đây
                                  Nhà cửa đơn sơ càng mát mẻ
                                  Đêm nằm giường nệm giống đu quay

                                                                  C.D.M.     

MƯỜI ĐIỀU VUI

                                 Vinh Khải Kỳ có ba điều vui  (1)
                                 Còn ta hơn hẳn , vượt ông thôi
                                 Sáng dậy ra sân coi cây cảnh
                                 Chiều về mở nhạc để bùi tai
                                 Chén rượu cuộc cờ vui bè bạn
                                 Vần thơ ngâm toáng để cười chơi
                                 Tuổi già ta chẳng nhìn gái đẹp
                                 Nịnh vợ chiều con cháu loi choi   
                                 Bi bô nhí nhảnh dễ thương quá
                                 Lẫm chẫm vô tư đẹp nhất đời
                                 Móm mém cười phì , ơ bà lão
                                 Hết chuyện bà đi diễu thằng tôi
                                 Nói thật tim tôi còn đập loạn
                                 Mỗi khi bà lại hắt xì hơi

                                                                   C.D.M.

  (1) - Ông Vinh Khải Kỳ cười vui suốt ngày .
          Hỏi sao được vậy
          Đáp : - Trời sinh muôn vật , ta được làm người
                   - Trời sinh đàn ông , đàn bà , ta được làm đàn ông
                   - Trời sinh người khoẻ người yếu , ta được khoẻ mạnh  .  

Thứ Hai, 21 tháng 10, 2013

TIẾNG ĐÊM XƯA VỌNG VỀ

                                Tiếng rao đêm đưa vào hồn lảnh lót
                                Vui hay buồn cũng chờ đợi vu vơ
                                Và bâng khuâng hờ hững dưới đêm mờ
                                Và hụt hẫng khi đêm nào vắng tiếng
                                Có điều gì như thân quen ấy nhỉ
                                Hồn quê hương bao phủ khắp quê nghèo
                                Đã xa rồi ta nhớ về còn cảm
                                Như tiếng gì len lỏi giữa màn đêm

                                                                    C.D.M.  

UỐNG ĐÊM

                                                       dịch Dạ Ẩm
                                                       của Lý Thương Ẩn

                              Ngồi trân khuya lắc đến khuya lơ
                              Mượn rượu đêm trường nhớ mộng mơ
                              Đuốc cháy tàn tro giòng lệ cạn
                              Đối soi mặt tớ giục vần thơ
                              Xa quê nhớ lắm càng buồn tủi
                              Tưới rượu sông hồ mặt vẫn trơ
                              Lảo đảo ngàn chung mời sông nước
                              Ôm bờ sông ngủ dở bài thơ

                                                           C.D.M.  

Chủ Nhật, 20 tháng 10, 2013

ĐƯỜNG DÀI NHÌN MÂY NƯỚC

                                                       dịch Giang Hán
                                                          của Đỗ Phủ

                             Cuối trời Nam lận đận
                             Nhớ đất cũ khôn nguôi
                             Mây nước xa rồi nhỉ
                             Trăng treo lạnh cuối trời
                             Ngựa già vô tích sự
                             Nhuốm bệnh đã lai rai
                             Buồn tủi thương thân phận
                             Trước mắt đường ngắn , dài ?

                                                         C.D.M.  

UỐNG ĐÊM

                                                        dịch Dạ Ẩm
                                                        của Lý Thương Ẩn

                             Ngồi trân khuya lắc đến khuya lơ
                             Mượn rượu đêm trường nhớ mộng mơ
                             Đuốc cháy tàn tro giòng lệ cạn
                             Đối soi mặt tớ , giục vần thơ
                             Xa quê nhớ lắm càng buồn tủi
                             Tưới rượu sông hồ mặt vẫn trơ
                             Lảo đảo ngàn chung mời sông nước
                             Ôm bờ sông ngủ dở bài thơ

                                                              C.D.M.      

NGÓNG QUÊ HƯƠNG

                           Mỗi lần thu tới lại thêm buồn
                           Mỗi năm quê mẹ mỗi buồn hơn
                           Mỗi đổi mỗi thay đều mỗi xấu
                           Đau lòng cay mắt lệ khô hờn

                           Thuyền đi lạc mãi mãi không về
                           Bèo tấp bờ đê sóng lạnh tê
                           Chim buồn đảo cánh sa bờ cát
                           Lão tiều bước mệt dưới hàng tre

                           Văn chương chi nữa toàn than vãn
                           Tiếng sáo bên trời não nhớ thương
                           Lão bệnh thơ ra như cạn mực
                           Bên trời nghẹn nghẹn ngóng quê hương

                                                            C.D.M. 

Thứ Bảy, 19 tháng 10, 2013

TA NHỚ QUÊ DA DIẾT

                                 Quê hương tôi không có tuyết bay
                                 Chỉ có nước đục ngầu quanh năm
                                 Quê hương tôi không có tuyết dày
                                 Chỉ có đàn cò trắng chập chờn trên đồng
                                 Quê hương tôi không có chó săn chim ưng
                                 Chỉ có tiếng cu gù thanh bình
                                 Ôi quê hương xa xưa , xa xưa
                                 Ôi quê hương trong cổ tích , ca dao
                                 Nhớ thanh bình hò giã gạo đêm trăng
                                 Nhớ trên sông hò bả trạo
                                 Nhớ điệu hát huê tình
                                 Nhớ câu thơ quan họ
                                 Chao ôi !
                                 Ông cha ta đâu có bom đạn
                                 Ông cha ta đâu biết ám sát
                                 Ông cha ta đâu biết đấu tố
                                 Ta chán nay nhớ xưa
                                 Biết than thở cùng ai
                                 Ta bay về thời thanh bình
                                 Ta nương theo tiếng đàn cầm não nuột
                                 Ta thả hồn cùng sáo diều đêm thâu
                                 Ôi nhớ day dứt
                                 Nhớ thổn thức
                                 Nhớ say xưa
                                 Nhớ đam mê
                                 Nhớ lịm hồn

                                                                 C.D.M.   

THU LÀ EM HAY EM LÀ THU

                                Thu quẩn dưới chân với lá vàng
                                Thu từ cửa lớp thu bay sang
                                Chiêm bao xào xạc em lên tiếng
                                Nhung lụa mềm như tiếng khóc than

                                Em bước liêu xiêu vào lòng tôi
                                Tà áo loà xoà phủ tim côi
                                Ánh mắt van lơn và nhắc nhủ
                                Rèm mi in mãi nét xa vời

                                Rơi rơi thu về vẫn rơi rơi
                                Bước đi em quyện vần thơ tôi
                                Thơ bất lực chạy theo em mãi
                                Hít hà huyền diệu tóc mềm rơi

                                                                C.D.M.    

Thứ Sáu, 18 tháng 10, 2013

NGÀN GIỌT LỆ RƠI

                                    Sông ơi đổ ra cửa Tùng ?
                                    Nước tràn rửa sạch ngõ xưa ?    
                                    Ngàn giọt lệ rơi thổn thức ?
                                    Hoen mờ vườn cũ trong mơ ?

                                                                C.D.M.

Thứ Năm, 17 tháng 10, 2013

XUÂN CẢNH

                                                   dịch thơ Trần Nhân Tông

                                    CẢNH XUÂN

                     Ngàn liễu chiều rơi chim mách lẻo
                     Mây chiều thăm viếng tận hiên nhà
                     Khách chơi chẳng nói điều phàm tục
                     Lặng ngắm ngàn xanh ánh xế tà

                                                       C.D.M. 

ỨC ĐÔNG SƠN

                                                    dịch thơ Lý Bạch

                             TRĂNG CÓ SOI NHÀ XƯA

                                Nhớ quê xưa xa biệt
                                Tầm xuân có nở hồng
                                Mây trắng giăng vời vợi
                                Bên hiên trăng mênh mông

                                                                C.D.M. 

SƠN TRUNG VẤN ĐÁP

                                                     dịch thơ Lý Bạch

                                    NGOÀI NHÂN GIAN

                           Sao lại gửi mình vào núi xanh
                           Ta cười chẳng nói , tâm an nhiên
                           Hoa trôi nước chảy ngàn năm đó
                           Thoát tục ta ngồi ngoài nhân gian

                                                           C.D.M.
                           

THU NHẬT

                                                  dịch thơ Cảnh Vi

                                   CHIỀU TRÊN ĐỒNG

                              Nắng quái vào xóm nhỏ
                              Nghĩ phận mình cô đơn
                              Chẳng thấy người đi tới
                              Gió chiều đùa lúa non

                                                           C.D.M.   

HIỂU VŨ

                                                     dịch thơ Trương Lai

                                         MƯA SÁNG

                        Ngàn núi muôn sông dáng ảo mờ
                        Mưa dây dây cỏ mượt như tơ
                        Phải chim muốn cùng ta tâm sự
                        Cất tiếng buồn như tiếng vườn xưa

                                                        C.D.M.   

THÁN BẠCH PHÁT

                                                   dịch thơ Vương Duy

                                  THAN TÓC BẠC

                        Già rồi ư , già thật già rồi
                        Đầu tóc trắng đều như sương rơi
                        Vất vả lãnh đủ cả
                        Mấy độ lạc bên trời
                        Tức tưởi ngẫm non cũ
                        Bàng hoàng chiều chơi vơi
                        Chỉ hận quay cuồng theo thế sự
                        Mỏi mệt suốt đời chẳng thảnh thơi

                                                       C.D.M.  

Thứ Tư, 16 tháng 10, 2013

KHÓI SÓNG CHIỀU THU TRÊN HỒ

                                                   dịch Thu Nhật Hồ Thượng
                                                              của Tiết Oánh

                                 Chiều rơi hồ hiu hắt
                                 Khói sóng buồn lăn tăn
                                 Chuyện xưa nay nhiều ít
                                 Hỏi giòng nước lặng căm 

                                                             C.D.M.

TIẾNG THU

                                               dịch Thu Triêu Lãm Kính
                                                          của Tiết Tắc

                               Cành gẫy rơi khô khốc
                               Gió buồn xao xác Thu
                               Tóc tai thấy mà gớm
                               Hẻm núi ta buồn so

                                                       C.D.M.

ĐẬU THUYỀN CHIỀU MƯA GIÓ

                                                  dịch Phong Vũ Vãn Bạc
                                                         của Bạch cư Dị

                          Bụi lau khóm trúc giữa mênh mông
                          Thuyền nhỏ xa mờ lãng đãng trông
                          Mưa suốt mùa xuân rêu xanh sắc
                          Ngày dài gió lộng sóng không cùng
                          Trăm năm chớp mắt qua già nửa
                          Muôn việc rồi ra cũng hoá không
                          Rốt lại đời ta lang thang mãi
                          Như lông hồng lơ lửng từng không

                                                                 C.D.M.

BẠN VỀ SAU NÚI MÂY TRẮNG

                                              dịch Tống Biệt
                                                 của Vương Duy

                     Xuống ngựa cầm tay nâng ly rượu
                     Hỏi chàng hà cớ phải ra đi
                     Chàng rằng chẳng hợp chuyện đương thì
                     Thôi thì về quách phía sau núi
                     Đi luôn đây , hỏi làm chi nữa
                     Mây trắng dắt tay ta rong chơi

                                                       C.D.M.     

LỮ DẠ THƯ HOÀI

                                Tế thảo vi phong ngạn
                                Nguy tường độc dạ chu
                                Tinh thuỳ bình dã khoát
                                Nguyệt dũng Đại Giang lưu
                                Danh khởi văn chương trứ
                                Quan ưng lão bệnh hưu
                                Phiêu phiêu hà sở tự
                                Thiên địa nhất sa âu

                                                          Đỗ Phủ

                                 Bờ cỏ gió hiu hắt
                                 Cột buồm cao lắt lay
                                 Sao rơi đầy bãi trống
                                 Trăng rụng ngập sông dài
                                 Danh tiếng văn chương hão
                                 Quan trường lão bệnh rồi
                                 Thân như âu lẻ bóng
                                 Giữa trời đất chơi vơi

                                                         Phạm khắc Trí

                                BUỒN THU ĐÊM XA XĂM

                                  Cỏ xác xơ bờ vắng
                                  Buông thuyền đêm dài ghê
                                  Ngàn sao buồn rơi rụng
                                  Trăng trôi sông lạnh tê
                                  Văn chương danh suông hão
                                  Lão bệnh cũng nên về
                                  Chơi vơi đi đâu nữa
                                  Cánh chim âu mỏi mê

                                                          C.D.M.         

Thứ Ba, 15 tháng 10, 2013

KHÓC GIÓ THU

                                                      dịch bài  Nam Viên
                                                      của Thi Quỷ   Lý Hạ

                             Thức đêm gặm sách mải mê rồi
                             Trăng chếch ngoài hiên diễu cợt chơi
                             Thân phận bềnh bồng bên góc biển
                             Thơ nào buồn khóc gió thu rơi

                                                             C.D.M.

AI BẢO EM LÀ .....

                           Ai bảo em vừa mắt anh
                           Cho tim anh cuồng loạn
                           Ai bảo em hợp chuyện anh
                           Cho duyên ta luyến lưu 
                           Ai bảo em bén hơi anh
                           Cho hơi thở dồn dập
                           Cho chân tay luống cuống
                           Cho lời nói vấp váp
                           Rồi đêm về lịm si
                           Ai bảo em là giai nhân
                           Thoắt ẩn hiện như xa gần
                           Cho lời thơ bâng khuâng
                           Cho lòng cuộn lâng lâng  
                           Mộng tô hồng trời gần
                           Mộng tràn khắp trang thơ
                           Mộng tràn ngập muôn bờ
                           Ôm ấp mãi hình em 
                           Ai bảo em là thần tượng
                           Ai bảo em là Tiên Nga
                           Khoá  chặt bước chân anh
                           Thao túng tâm hồn anh
                           Nhấn chìm ánh mắt anh
                           Bỏ tù ngòi bút anh
                           Ai bảo em là nữ vương
                           Ôi ngai vàng muôn đời bền lâu

                                                    C.D.M.
                             
 

TRÀ , RƯỢU VÀ EM

                           Trời cho có gì chơi nấy
                           Cứ chơi xả láng bên đời
                           Tội gì bầy trò dè xẻn
                           Ra đi không tiếc bạn ơi

                           Chén rượu câu thơ thích thú
                           Tách trà ấm bụng bên người
                           Đã đẹp nào cần mời mọc
                           Đã say cũng chẳng cần cười

                           Quên hết tuổi đời bạn nhỉ
                           Quên luôn gọt đẽo bài thơ
                           Trà bay bên người thơm quá
                           Rượu nồng dỗ giấc vi vu

                                                         C.D.M.

 
                            

Thứ Hai, 14 tháng 10, 2013

BIẾT RA SAO NGÀY SAU

                                                nhân đọc bài 10 năm ...
                                                             của Nguyên Nhung

                           Một năm còn thấy nó lê thê
                           Khắc khoải mười năm sợ chán chê
                           Hỏi ông trời khéo hay sắp đặt
                           Cuối nẻo có ai đợi tớ về ?

                           Chiêm bao mầu xám át mầu xanh
                           Mầu của cô đơn với thất tình ?
                           Trò thăm , bạn hỏi : Bi quan thế ?
                           Ta cũng ngu ngơ tự hỏi mình    

                           Mười năm mộng lớn bay đi biệt
                           Mộng nhỏ mộng vừa cũng sạch không
                           Xoa tay hết hử ?  - Ừ thì hết !
                           Nắng quái , chiều lên đẹp quá chừng !

                           Sau này ai hỏi tớ đi đâu
                           Chớp mắt , nhìn nghiêng chẳng thấy sau
                           Nhìn buổi thu tàn , đầu bạc trắng
                           Hình như tiếng gọi cuối trời sâu

                                                            C.D.M.   

TĨNH LẶNG BUỒN

                       Cơm cháo đều đều vẫn thấy đau
                       Đau trong ẩn ức trong thâm sâu
                       Trăm năm ngắn nhỉ ? Ồ không tới !
                       Chớp mắt trăng già , sao trốn đâu

                       Nhớ , nghĩ  rồi thương , ồ thân phận
                       Trần gian bạc quá , bớ ông trời
                       Ba ngàn thế giới trôi quanh quẩn
                       Không chốn trú chân  để đợi người

                       Ta hận thân ta không lo nổi
                       Còn đâu tâm sự để lo người
                       Ném một tờ thơ không hẹn tới
                       Quay cuồng tĩnh lặng chốn chơi vơi

                                                                C,D.M.  

EM VÀ MƯA CHIỀU

                           Chiều âm u đen nướt đẫm hơi sương
                           Gió không đợi , sao ép nhau quá thế
                           Lòng ta lạnh buồn ơi không xiết kể
                           Mưa buồn về như lời hứa người thương

                           Đã biết trước không cùng nhau trọn kiếp
                           Lời lời bay trong mưa lạnh vương vương
                           Biết trước mưa sẽ về chiều nay lạnh
                           Ướp hương mưa dưới vẻ đẹp môi hường

                           Rồi từ đó mỗi lần mưa chiều lạnh
                           Buồn vi vu thả gió đến ngàn phương
                           Ước mơ được dìu em trong mưa gió
                           Và mơ hồ mộng đẹp cuối trời thương

                                                               C.D.M.