Thứ Hai, 26 tháng 5, 2014
HỌA THƠ PHAN BỘI CHÂU
CHẾT
Chết vì nghĩa cả phải nêu gương
Chết đói bởi nghèo thật đáng thương
Chết bị cùm gông càng thấy thảm
Chết do đánh đập cực trăm đường
Chết ngoài biên ải không hương khói
Chết chốn rừng thiêng chẳng lượm xương
Chết kẹt hai lằn ta với bạn
Chết rồi ngậm tủi khóc quê hương
C.D.M.
HỌA THƠ VỊNH KIỀU CỦA NGUYỄN KHUYẾN
Thằng bán tơ kia dở dói ra
Làm cho bận đến cụ viên già
Muốn yên phải biện ba trăm lạng
Khéo xếp nên liều một chiếc thoa
Đón khách mượn màu son phấn mụ
Bán mình chuộc lấy tội tình cha
Có tiền việc ấy mà xong nhỉ
Đời trước làm quan cũng thế a
Nguyễn Khuyến
XƯA VÀ NAY
Thằng bán ngỗng trời chẳng ló ra
Ngồi im dấu mặt hại oan gia
Mưu thâm thủ lợi nào ai biết
Hám lợi xá gì những chiếc thoa
Bấm bụng lọc lừa dì với mẹ
Cam lòng đấu tố chú cùng cha
Ngày nay táng tận lương tâm thế
Đời trước trồng người vậy cả a !!!
C.D.M.
MƠ
Ai rằng thi sĩ độc quyền mơ
Mơ trăng sao hoa lá gió mưa
Nhà nông tôi thấy tuy có đẹp
Nhưng ăn chẳng dược , mắt hoa mờ
Bờ xôi ruộng mật ai cướp mất
Xây dựng sân gôn , VIP lượn lờ
Năm nay thủy điện ai xả lũ
Bàn cãi om sòm dân mắt trơ
Mong cho hũ gạo ngày nở lớn
Khoai bắp đầy nhà heo đủ no
Chẳng mơ chẳng ước điều xa vợi
Có xe chuyên chở cám ơn bò
C.D.M.
TA VÀ NGƯƠI NGẮM HOA
Ừ thì là tóc bạc
Đối trước chậu hoa tàn
Ta và ngươi hụt hẫng
Khói tỏa mờ giang san
C.D.M.
U MINH TỪ
Trước mặt mênh mông rừng điệp trùng
Người no người đói cũng xung phong
Anh em giết lộn , ờ , vui nhỉ
Đù òa trời cao có thấu không
Chết vì lý tưởng vẩn vơ
Mà sao thiên hạ cứ lùa dân đi
Vỡ tay , hò hét làm chi
Ngồi cao uống rượu để bia muôn đời
C.D.M.
Thứ Bảy, 24 tháng 5, 2014
PHONG BA
Phong ba một cuộc nổi cồn
Tầu tầu lượn lượn như vờn nhái con
Trời làm sấm dậy biển Đông
Rùng rùng ác quỷ lượn vòng trêu ngươi
Chúng bay chẳng phải là người
Dân đen chết đói , lại đòi Bá Vương
Thanh toán nhau suốt đêm trường
Rủ rê lũ ngốc , nêu gương giết người
Một vòng quay trở lại thôi
Hết thời , lại trở lại thời ăn lông
Cho đáng đời lũ cuồng ngông
C.D.M.
HỎI TRỜI
Ông trời láu cá chuyện quàng xiên
Thụt thụt thò thò quá lắm hen
Chỗ thiếu chỗ thừa nơi chết đói
Người tin , người dối , kẻ lem nhem
Lên đời kẻ đểu huênh hoang quá
Xuống hố người ngay hết muốn tin
Còn có lương tâm thì tỉnh lại
Ông trời láu cá dọn mình xem
C.D.M.
XÌ XỒ
Anh em chẳng hiểu chúng nói sao
Cũng gật lia chia cũng đón chào
Miệng ngọt , tay dao , phường láu cá
Tay mừng , chân đá , bọn tào lao
Ông trời nhìn lại coi cho rõ
Sao để dân lành bị gạt lâu
Quắc mắt trời thưa : Đời nó thế
Ngài dân chịu vậy chớ kêu gào
C.D.M.
ĐÓNG CỬA
Tớ chẳng tiếp phường tới láo liên
Chuyên môn đem tới chuyện ưu phiền
Thay trời mưa gió phường nói láo
Mở miệng tuyên truyền chuyện thế thiên
Gặp quỷ co vòi lậy ông ạ
Thấy ma tí tửng kết anh em
Bao giờ cho hết chuyện ma quỷ
Tớ sẽ vui mừng mở cửa xem
C.D.M.
Thứ Sáu, 23 tháng 5, 2014
CƯỜI
Tưng tửng vậy mà sướng đó nghen
Nhìn người dành giựt lại phùng mang
Đỉnh cao trí tuệ toàn cụ lớn
Một chữ không tường cũng tự khen
Mắt bé mắt to vênh miệng huếch
Tay dài tay ngắn lượm như điên
Mắc cười lũ ác vờ lương thiện
Đù ỏa nhà mi tớ chẳng nhìn !
C.D.M.
NGÂY
Tai điếc lười nghe những tiếng nhàm
Lèm nhèm mắt lại muốn dòm xem
Cõi đời xuôi ngược toàn chuyện hão
Thế giới lừa nhau lắm đỏ đen
Bánh vẽ mời chào ôi lắm chuyện
Tranh vờn lập thể dứ người điên
Ngây người lẩm bẩm : chuyện chi lạ
Nhìn mãi , nghe hoài ! Bỏ quách hen ?
C.D.M.
Thứ Năm, 22 tháng 5, 2014
TÌNH THƠ NGÂY
Sáng sớm tỏa hương thấy nhẹ lòng
Tóc mây sao xuyến gợi mung lung
Ngọn gió lùa theo nhiều tâm sự
Bước chân nào nhẹ giữa hừng đông
Một chút thương mong , phút đợi chờ
Hàng cây lặng lẽ giữa ngàn mơ
Như chào như đón tình thơ dại
Vạt cỏ níu chân tựa hững hờ
Năm tháng lạnh trôi dìu dặt gọi
Sao lòng thấy sợ bóng thời gian
Tình gửi theo mây tràn trước cổng
Bước người nhẹ tưa dáng mây ngàn
Tình theo lá rụng khôn ngăn tiếng
Bảng lảng tơ lòng dưới bóng mai
Khóm hoa thơ dại nhiều nhắc nhở
Bước nhẹ theo hoa nén thở dài
C.D.M.
Thứ Ba, 20 tháng 5, 2014
TƯ ẾCH ĐẠI NÁO MŨI NÉ
Mùa nắng nóng , người ta lại tránh cái nóng ở Nam Bộ để đi ... hưởng nóng ở Phan Thiết (!) . Ếch ta vốn sợ nóng , nhưng được đệ tử bao đi chơi Phan Thiết , thôi thì đi chơi ... cho biết ! Nhất là Phan Thiết nổi tiếng với những đồi cát trên cả tuyệt vời ! Giữa buổi trưa nắng cháy mà ... đi dạo trên những đồi cát thì thôi ... hết ý ! Lại nghe nói ở đó có cái đồi mang tên đồi ... Trinh Nữ thì ... hợp gu ếch ta quá rồi ! Ông trời ban cho Phan Thiết đồi cát hình người con gái khỏa thân nằm tênh hênh có lẽ hấp dẫn hơn các đình chùa , cổ tích !!! Thế nhưng không biết sao không thấy các du khách rỉ tai nhau ? Hay họ sợ không đứng đắn ? Hay họ để bí mật , mình thưởng thức lúc vắng vẻ ... nó mới đã !
Đệ tử chở xe nhà tới thẳng Rì Sooc mũi Né . Ôi chu choa ! Mũi đẹp ngất trời . Rì sooc ba sao khang trang mà hơi bị thiếu khiêm nhượng ! Trang trí không hoa hòe mà u nhã . Giá cả thì không được mềm , nhưng đệ tử nói cứ xả láng đi ! Ếch ta vốn rất huênh hoang ở ... ao hồ ! tới đây cũng hơi bị khép nép . Nhưng đã trót thì trét , nên Ếch ta cũng gồng mình lên cho ... nó đáng đồng tiền bát gạo !
Hầu hết là những căn phòng trệt , rất ít lầu một . Phòng nào cũng hai cửa trước sau . Cửa sau ra hàng hiên , có bàn ghế rất sang , có thể ngồi đây uống cà phê rồi ... nghía ! Khoan khoan nhìn ra biển vội , đập ngay vào mắt ếch ta là một hồ bán nguyệt nước ngọt . Du khách thường mặc đồ tắm ( dĩ nhiên là rất khiêm tốn , ít vải ) đi chân đất từ phòng ra hồ . Ếch không dám ngoa ngôn lộng ngữ chứ đường đi rất sạch , sạch còn hơn mặt bàn của ếch ở nhà ! Con bà nó ! Mày ỷ có nhiều tiền mướn người phục vụ giá cao để ... bỉ mặt những người ít tiến như Ếch hả ? Mai về nhà , ông thì viết bút ký chửi một trận cho mà coi ! Ông đây chẳng biết VIP là ai , chỉ biết xài như vậy là ...quá mức cần thiết !
Ếch là dân Mít duy nhất ở đây . Chung quanh toàn là Pháp , Mỹ , Nga , Ấn Độ và Tấu ngố ! Người ta cứ thỗn thện diễu qua diễu lại trước mắt ếch . Nói theo mấy thằng bạn ba sàm của ếch hồi còn trẻ thì mấy cô có dáng đi " mời anh sơi " . Khi một cặp đã xuống hồ thì họ hôn nhau đủ chỗ cần thiết , kể cả những chỗ cần thiết nhưng khiến Ếch xốn con mắt bên phải , nhặm con mắt bên trái ! Con bà nó ! Cứ tự nhiện như người Hà Lội ấy !
Sau khi uống hết hai ly cà phê ngồi rửa mắt và ... xoa bóp tim , ếch bèn lang thang ra phố . Tự nhiên ếch nổi máu anh hùng hăng tiết vịt , Ếch muốn khảo kíu chút chơi ! Ếch muốn thăm Ngọa Du Sào của cụ Nguyễn Thông , thăm đình Phú Tài , nơi cụ Phan Chu Trinh diễn thuyết ! Nhưng hỡi ôi ! Vật đổi sao dời ! Những ngọn gió lăng nhăng đã xà quần hết vết tích các cụ rồi ! Ếch bèn ộp ba tiếng mà rằng : Láo thật ! Láo thật ! Láo thật ! Bao nhiêu lớp sóng dơ , bao nhiêu cơn bụi bẩn , khiến bọn nhóc chả biết các cụ là ai ! Mà ếch thì chỉ phục các cụ chứ không phục ai khác !
Ếch không thích cái lầu ông Hoàng hoang phế , chó ỉa . Ếch cũng không biết chuyện nhẩy nhót kiểu Tây thật và Tây dỏm ( mặc dù ếch cũng nhẩy khá xa so với tấm thân quá khiêm nhượng của ếch ) . Ếch bèn đi ăn cho nó dằn cơn buồn tức xuống .
Ếch không thích ăn cay nên không vào nhà hàng Ấn Độ , mặc dù đọc sách thấy nói vua Lào khoái nhất cái món cơm cà ri của anh Bảy Chà ! Một ngày ngài ăn hết 700 đĩa cơm cà ri !!!
Lang thang một hồi , qua quán ăn Nga , Ếch chợt nhớ tới món trứng cá Caviar ở Hắc Hải của con cháu Pierre le Grand nổi tiếng thế giới . Ếch bèn bạo gan nhẩy vô . Ngồi vắt chân chữ ngũ ( à quên , ếch không ngồi vắt chân được ) , vuốt râu ( à quên ếch không có râu ) lớn tiếng kêu : Caviar ! Không ngờ chỉ trong nháy mắt , một con người cao lớn , dáng đi như có võ Judo , bưng một đĩa trứng cá vô . Nhìn quen quen , té ra ngài Putin . Ngài cười rất tươi , nhưng ánh mắt sâu sâu , đanh lại : " Biển Đen của nước Nga , Bàn đảo Crimee của nước Nga " . Ếch cụt hứng nhìn qua bàn bên cạnh thấy một anh chàng khôi ngô , đẹp trai , chỉ phải cái nước da hơi bị đen . Hàm răng trắng hếu nổi bật trên khuôn mặt đen dễ gây ấn tượng cho người đối diện . Ếch nhớ hình như người này làm tới Tổng Thống thì phải ! . Ếch bèn cười tình , muốn làm quen . Nhưng thấy con người tươi tỉnh , sảng khoái , dễ mến đó có đôi mắt lộ sát khí ! Ếch còn đang ngần ngại ... nhưng cuối cùng cũng nói rõ cảm tình của mình , không quên thòng một câu : Nhưng sao tớ thấy trong mắt đằng ấy có một luồng sát khí ?
- Ờ ! Ờ ! Thì tớ thấy một con mèo và một con chuột đang vờn nhau ! Tớ vốn ghét con mèo đó , cho nên muốn con chuột cắn chết hắn !
- Đằng ấy nghĩ thiệt ! Hay đằng ấy giả bộ nói thế !
- Đằng ấy mắc lừa tớ hay đằng ấy chẳng tin thì cũng chẳng chết thằng Tây nào .
Ếch chẳng trả lời , chỉ lẩm bẩm như nói một mình : À ra thế !!!
Tháng 4 - 2014
CDM
HƯƠNG RƯỢU ĐÃ XA
Cầm lên bỏ xuống ly không
Hỏi người ngọc có buồn không vậy cà
Ly hương khói , ly huyền mơ
Giọt thương giọt nhớ rơi từ năm xưa
C.D.M.
VỊ ĐẮNG
Giọt cà phê văng bậy xuống bàn
Ánh nhìn rơi rớt tựa trăng tan
Tình vơ vơi nửa như muốn cạn
Nuối tiếc nhìn theo khói đi hoang
Tay giữ miệng ly tay gạt thuốc
Còn tay nào để níu thời gian
Vị ngọt đi theo kè vị đắng
Không làm ấm nổi kẻ lang thang
C.D.M.
ĐAU VÌ LIỀU
Thương em nhẩy nhổm tim này
Chát chao đầu lưỡi rạc rài đôi chân
Chân ngần ngai , tay phân vân
Vin cành mục , gẫy cái rầm , liêu xiêu
Khổ qua đắng , ớt cay nhiều
Cắn ngay cái vỏ hạt điều , sướng chưa
Phỏng tê rộp nớu cho vừa
Như câm , bưng miệng giả vờ răng đau
Cười anh hậu đậu gì đâu
Nhè em sứa lửa đâm đầu vô yêu
Đau từ sáng , đau tới chiều
Từ nay xin cạch , chẳng liều ... ngang xương
C.D.M.
Thứ Hai, 19 tháng 5, 2014
ĐỐN NGỘ
Cớ gì lòng như xổng xích
Lao đao một phút không yên
Ôi đời như là huyễn mộng
Quay cuồng đảo lộn triền miên
Nhắn bảo quên em đi nhé
Chẳng tìm được sóng đêm đen
Sáng mai giòng sông đã khác
Nào biết trưa nắng chiều êm
Ngủ đi thôi , ngủ ngoan nhé
Thức dậy ngó nắng bên thềm
Tất cả đều là ảo ảnh
Bẩy mầu đùa cợt người điên
Đẹp quá đưa tay nâng bút
Viết bậy nào hay nhớ quên
C.D.M.
CHẾT NGƯỜI
Ta mệt có trăng nói hộ rồi
Người tu không thích gọi mình ơi
Chuông nào cảnh tỉnh người trần tục
Một sát na yêu đủ chết người
C.D.M.
NGĂN TRĂNG
Khuya khoắt nhớ ai ruột nát bời
Tơ lòng tung tóe lệ mưa rơi
Ni co đóng cửa ngồi gõ mõ
Thi sĩ câm lòng , trăng chơi vơi
C.D.M.
Chủ Nhật, 18 tháng 5, 2014
THÁNG TƯ NHỚ XƯA
Càng nồng oi bức càng mơ mộng
Tháng này , tháng nữa , thế này sao
Thực tế phũ phàng kêu mỏi cổ
Ông trời lưu lạc ở phương nao
Tháng tháng năm năm chồng nỗi nhớ
Mịt mù sương khói nhớ quê em
Đêm đêm gác mãi tay lên trán
Bay về quê cũ thuở êm đềm
Ôi quê hương , ơi hỡi quê hương
Chiều mộng xa xăm ánh ráng hường
Nhớ mãi bữa cơm bên sân gạch
Ánh nhìn cha mẹ tỏa niềm thương
Nay con lưu lạc đường khúc khuỷu
Mỗi bước mỗi buồn nhớ cảnh xưa
Đoàn tụ gia đình , ôi xa quá
Bên trời vọng mãi nỗi niềm thơ
C.D.M.
THÁNG TƯ OI Ả
Tháng tư trời oi ả
Tiếng dế khóc nước nhà
Đàn muỗi dạo lang thang
Nguyễn Khuyến buồn cả dạ
Trời này những năm xưa
Đất nước bụi bay mờ
Mắt kém nhìn cũng rõ
Ai mà chẳng ngẩn ngơ
Sài lang vênh váo múa
Đường phố càng bẩn nhơ
Nhắp chén mà rơi lệ
Trời đọa đến không ngờ
C.D.M.
UỐNG MÌNH ÊN
Ly này ta uống cho ai
Vị cay đầu lưỡi thấm hoài vào tim
Ly nữa ta uống mình ên
Đậm lợt chẳng biết ta chìm vào mơ
Còn ly treo để hững hờ
Đầu cành quê mẹ đợi chờ người xa
Một ly đổ xuống góc nhà
Mời giun dế uống gọi là tri âm
Ly hgẩn ngơ , ly tần ngần
Ngấp môi , bỏ xuống , bâng khuâng thở dài
C.D.M.
Thứ Sáu, 16 tháng 5, 2014
DU KHÁCH DẠO SỚM
Sáng sớm nhàn du đà lắm bụi
Rau củ vật vờ bàn ghế trơ
Cột chẳng biết đi , đèn chẳng nói
Chạnh lòng lữ khách giữa trời mơ
Ai ngồi chồm hổm cà phê sớm
Phố rác , đường trơn , ánh vọt vàng
Rồi mai , rồi mốt , rồi sau nữa
Một cánh bèo trôi giữa phố phường
Lữ khách dừng chân mồi điếu thuốc
Thả hồn mù mịt cõi xa xăm
Muốn tìm một chút gì để nhớ
Chỉ thấy đường trôi dưới gót chân
C.D.M.
TRONG NGÕ HẸP
Quanh co lắm nẻo đường trần hẹp
Xe với người chen lắm chửi thề
Đan Mạch tiếng văng tai khó chịu
Bùng nhùng xã hội tựa cơn mê
Thi sĩ đời tàn sao thương quá
Ngồi buồn thả khói quạnh quê hương
Trước sau gúc mắc hàng cây cụt
Sông đảo núi vờn nặng thảm thương
Đốt lò hương cũ khói mây un
Chất mãi niềm riêng xếp mãi hờn
Quanh quẩn xó nhà nhìn ma dại
Thương phận con gà nuốt giây thun
C.D.M.
GIỮA DẸP THÊM NGHE GÀ GÁY TRƯA
Giữa Sài Gòn nghe gà gáy trưa
Rạc rời nhão nhoẹt tựa non hơi
Không khí im lìm như chờ đợi
Một chiều gay gắt vị đầy vơi
Cạnh tranh trong chặt chội Đông Tây
Nam Bắc đùa nhau đến thế này
Nắng đến cong đuôi và lè lưỡi
Chạnh lòng lại nghĩ chuyện thày lay
Ai Vương ai Đế ai Hàn Tín
Kẻ kém mưu mô phải lụy đời
Buông rớt kiếm cung than thời thế
Ta cười Hàn Tín gáy non hơi
C.D.M.
Dẹp Thêm 25-4-2014
- Dẹp Thêm = Gia Định là miền đất mới dẹp an thêm của nhà nước !
Thứ Bảy, 10 tháng 5, 2014
CHUYỆN CHÀNG MẤT NGHIỆP
Có một ông sửa truyện Kiều hơn một ngàn từ . Lại được vị Đại giáo sư Vũ Khiêu viết Tựa , khen là : viết thế cho nó hiện đại , thanh niên đọc dễ hiểu (!)
Kẻ hèn này cũng xin viết nôm na ... cho các vị đó ... dễ hiểu !
CHUYỆN CHÀNG MẤT NGHIỆP
Trăm năm trong cõi người ta
Giỏi giang , số má , khéo là ghét nhau
Trải qua một cuộc bể đầu
Máu chảy ghê quá , thât đau đớn lòng
Kẻ thừa người thiếu lung tung
Ông trời láo quá , đem lòng lem nhem
Phần trăm ( hoa hồng ) bỏ túi liền liền
Báo đài nói lắm có thèm nghe đâu
Rằng năm đồ đểu trước sau
Bốn phương ủ rũ hai đầu vẫn xanh
Có chàng mất nghiệp lênh đênh (1)
Bất thần làm lớn rành rành ngôi vua
Đặt tên là nước Cồ Cồ
Ngồi cao chễm chệ , sờ sờ , ngon chưa !
Viết nhanh chuyện nhà ( gia phả ) như đùa
Vỗ tay con cháu a dua nịnh ngài
Con rơi con rung lai rai
Phởn phơ , no béo , sống hoài ... nhăn răng ...
Cô Kiều đọc tới đây , cười té đái ra quần , nên kẻ mần ( tác giả ) không viết tiếp được , xin cáo lỗi cùng kẻ xem ( độc giả )
Dẹp thêm 25-4-2014(2)
Một chiều mưa
(1) -Tôi không muốn nói that nghiệp là mất việc , mất nghề mà là bỏ mất nghiệp nhà ví như : cha làm ruộng , con đi thiến heo
(2)- Gia Định : Chữ Định khó chuyển Nôm ( nghĩa đen ) . Đành chuyển : Gia Định là đất " mới dẹp yên them ) cùa nhà nước !
THÀNH PHỐ THIÊNG LIÊNG
Làm gì có thành phố thiêng
Đặt tên gọi tạm một miền dân cư
Dân ta thiển cận xưa giờ
Nơi khổ , nơi sướng là nhờ ... tiền thôi
Xin đừng bày đặt đãi buôi
Thổi ống đu đủ cho đời lên cao
Danh suông ăn được đâu nào
Dân đen đói rét vua nào bù cho
Vạn trang giấy trắng học trò
Viết điều vô bổ để lừa các em
Hỡi ai sửa sử như điên
Nào hay vô học làm phiền người nghe
Xin sửa tên thành phố kia
" Thành phố mười tám đời vua họ Hùng "
Người ta đặt tên một ông
Mình đặt mười tám vua Hùng cho oai
Hai trăm tuổi lẻ choai choai
Tới sáu trăm tuổi sánh vai họ Bành
Nước ngoài đọc thấy thất kinh
Phục lăn phục lóc nước mình sống dai
Sống khôn ! Chết thiêng ! Quá tài !!!
CDM
Khu tưởng niệm ở Gia Lai , người ta viết đầy đủ tiểu sử 18 đời vua họ Hùng : Ông choai choai it tuổi nhứt mới có 217 tuổi , Ông già cóc đế , thọ nhứt , tới 602 tuổi lận !
Tới đây tôi giơ tay xin có ý kiến ý cò : xin đổi tên thành phố Việt Trì hay Phú Thọ làm thành phố : Thành Phố Mười Tám Đời Vua Họ Hùng .
Ở Nga chỉ có thành phố Lê nin , thành phố Xít ta lin . ở ta co thành phố :
THÀNH PHỐ MƯỜI TÁM ĐỜI VUA HỌ HÙNG
Chẳng cũng sướng sao !
Thứ Sáu, 9 tháng 5, 2014
TRĂNG BỘ LẠC
Bước ra cửa sập sau lưng
Bồng bềnh quán khách dửng dưng qua đò
Còn dài thăm thẳm đừng lo
Tơ lòng kéo mãi xác xơ ruột tằm
Chừng nghe tiếng gọi xa xăm
Tiếng xa xưa , tiếng trăng rằm đẹp sao
Cánh cung treo đứt giây nào
Tiếng rơi xé ruột vọng vào hồn hoang
CDM
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)