Thứ Năm, 30 tháng 10, 2014

TIÊU XÀI CÙNG CAO BÁ QUÁT

       Chốn quê đồng lặng sông trong
Chuyện đời lên xuống hỏi ông nghĩ gì
       Thưa rằng chẳng nghĩ được chi
Thực hư cũng mộng có chi phải bàn
       Trời cho một kho bộn bàn
Này rượu này cảnh tiêu tràn mệt dư
       Gõ mạn thuyền ngâm ca từ
Ông trời có khoái nói ừ đi ông
       Trăng trong gió mát chơi ngông
Tay ly rượu , miệng bốc đồng hỏi mây
       Nào ai chuốc rượu mây say

                                      C.D.M.

MÙA NÀO CŨNG CÔ ĐƠN

Đêm buồn gió lạnh vỗ ngoài song
Se thắt niềm riêng buốt giá lòng
Những bước Thu Đông sao bạc bẽo
Cô đơn du tử biết ai cùng
Vời trông thôn xóm chiều lam nhạt
Để kẻ ai hoài mỏi mắt trông
Đợt gió quàng xiên xô lá héo
Quê nhà kiếp trước khó chờ mong

                                    C.D.M.

TIẾNG LY TRÀ ĐÊM

Tiếng chó tiếng gà tự xóm hoang
Tiếng giun tiếng dế vọng bên màn
Tiếng sương tiếng gió trùm thôn vắng
Như tiếng thở dài cô gái ngoan

Tiếng trà bốc khói nhẹ trên tay
Tiếng của tiền nhân nặng nợ thay
Tiếng như gào thét nơi quan ải
Nhưng lại thì thào theo gió bay

Tiếng bút lang thang trên giấy cổ
Tiếng trang sách lật những xưa ngày
Tiếng gõ ngày nay vào trang nét
Nhắc hồn dân tộc vẫn còn đây

Tiếng gọi quê ta vọng quê người
Tiếng loa thiên cổ giục đầy vơi
Tiếng người tri kỷ ta nghe thấm
Bên tách trà đêm ta nhớ người

                                C.D.M.

Thứ Tư, 29 tháng 10, 2014

ĐÊM ĐÔNG

Gió Đông mơn trớn bên hè
Nằm nghiêng cô quạnh mà nghe đêm buồn
Nghe như rả rích trong hồn
Giọt sương héo hắt đã luồn qua tim
Bên trời em nhớ không em
Bước chân khấp khểnh qua miền ưu du
Ngồi nghe sương rụng mơ hồ
Thì thào trên mái vọng từ kiếp xưa
Buông tay bất lực ngôn từ
Tạ người gửi một bài thơ đêm dài

                                   C.D.M.

LÁ VÀNG

Nắng nhẹ mây vàng quyện nhớ thương
Người xa trời lạnh quạnh sân trường
Nghe như xào xạc mùa thu cũ
Tiếng hót thanh tao rụng vệ đường

Như giục niềm riêng vơi hò hẹn
Quay quay như bướm chập chờn hoa
Một chiếc rời cành không lưu luyến
Một vòng hờ hững ngóng trời xa

Biết thế mà sao ta vẫn tiếc
Nôn nao níu kéo bóng hình cây
Từng đợt thu qua không trở lại
Có gì mất mát ở đâu đây

                                C.D.M

Thứ Ba, 28 tháng 10, 2014

HỌA THƠ HỘI THĂNG BÌNH CỦA NGUYỄN KHUYẾN

             CHÈO KÉO VÀ CHƠI SANG

    Tràn ngập phố phường lắm tiếng reo
    Thi đua nhấp nháy bảng đèn treo
    Xì xồ Tây Chệt đua nhau hót
    Ấp úng O K mít kéo chèo
    Thu được tiền Đô thì hí hửng
    Nhục nhằn cho mấy cũng đành leo
    Xô bồ quán xá đồ thừa bứa
    Được tiếng chơi sang tốn bấy nhiêu

                                     C.D.M.

Thứ Bảy, 25 tháng 10, 2014

NGÀY ẤY

      Nghe tiếng yêu thương tự cổng trường
      Phập phồng chờ đợi một niềm thương
      Lời thanh thoát , lời như chim sáo
      Thắc thỏm hồi âm lọn tóc vương

      Tà áo ngàn trùng bay như mộng
      Chập chờn cánh bướm lụa sông Ngân
      Tự hỏi lòng mình trao thông điệp
      Giữa trời hoa nở đẹp thanh tân

      Đẹp xưa đẹp mãi trong tâm tưởng
      Thời gian chẳng xóa nổi hình xưa
      Mãi mãi thắm lên mầu kỷ niệm
      Ngày ấy còn vương nhửng tiếng thơ

                                         C.D.M.

MÙA THU NHỐT HỒN GÓC XƯA

      Tà áo em huyền hoặc song tù
      Nhốt hồn si loạn những mùa Thu
      Thu nay ta lại bay về đó
      Nhấm nháp nỗi buồn khi nhớ xưa

      Tự nhốt lòng mình trong góc riêng
      Để hoài thưởng thức bóng hình em
      Ta lại lao về khung trời ấy
      Khép cánh song tù dưới bóng đêm

      Ơi hỡi nàng thơ có nhớ chăng
      Nhiều đêm thao thức chuyện cung Hằng
      Em đẹp não nùng như rèm mộng
      Ta tựa cành đa dưới bóng trăng

                                         C.D.M.

Thứ Ba, 21 tháng 10, 2014

HỌA THƠ NGUYỄN CÔNG TRỨ

                   CÁCH Ở ĐỜI

      Ăn ở sao cho trải sự đời
      Vừa lòng cũng khó há rằng chơi
      Nghe như chọc ruột tai làm điếc
      Giận dẫu căm gan miệng mỉm cười
      Bởi số chạy đâu cho khỏi số
      Lụy người nên nỗi phải chiều người
      Mặc ai chớ để điều ân oán
      Chung cuộc thì chi cũng tại trời

                                        Nguyễn công Trứ

                  NGẪM SỰ ĐỞI

      Sao sánh Tướng Công trải sự đời
      Theo người tôi cũng viết mà chơi
      Cụ nêu chuyện cũ vờ như điếc
      Tôi ngắm thời nay cũng bật cười
      Đội mũ mang hia nom tựa khỉ
      Lên xe xuống ngựa ngó như người
      Người ngợm ngợm người ôi quái dị
      Chung quy cũng tại cái ông Trời

                                      C.D.M.   

Chủ Nhật, 19 tháng 10, 2014

RỒI MAI

                 Rồi mai ta bỏ lại gì
         Trắng tay nào có cái chi để đời
                 Dù là khóc , dù là cưới
         Tiếng oan mang mãi là người cuồng ngông
                 Viết lăng nhăng để thỏa long
         Bõ công chúa nặn nên hình người nam  
                 Tới ngày phán xét chung than
         Phê Rô canh cửa phân vân mặt này

                                           C.D.M.

CUỐI ĐÊM

                Tiếng gà lúc gần lúc xa
         Trời sao mỏng quá như là sợi tơ
                Hồn lãng đãng cuộc đời hờ
         Trăng đà lặn , ta ngồi chờ chi đây

                                         C.D.M.

Thứ Năm, 16 tháng 10, 2014

ĐÈN CÙ

" Một lũ ăn mày một lũ quan
Quanh đi quẩn lại cũng một đoàn "
Tú Xương khéo chế cây đèn ấy
Lũ nhóc hò reo chế nhạo quan (1)

Trần Đĩnh ngày nay cũng thấy đèn
Quay vòng chẳng thấy lũ dân đen
Vênh váo quan mình khoe tài giỏi
Hóa ra rặt những bọn ngu hèn

Nguyệt thực đêm dài lại nối đêm
Trước đèn ngơ ngẩn chuyện chê khen
Quê hương lấp ló sau rèm mộng
Mong một mùa thu trăng sang lên

                                  C.D.M.

(1) -  Cụ Tú Xương làm một cái đèn cù ( đèn kéo quân )  chỉ có hai nhân vật : ăn mày và quan ! Lũ trẻ hang xóm tới coi : ăn mày , quan , ăn mày , quan , ăn mày ... quan ăn mày ... quan ăn mày !
Té ra thời cụ Tú toàn là quan ăn mày , cũng như Nguyễn Khuyến về già chỉ thấy rặt  ... Tiến Sĩ Giấy .
chỉ đáng mấy xu !

Thứ Tư, 15 tháng 10, 2014

QUA BẠC LIÊU NHỚ CỤ HỒ

          QUA BẠC LIÊU NHỚ CỤ HỒ

        Một bên viết lách giúp đời
Một bên danh hão lòe người ngây thơ
        Ngàn năm bia miệng đến giờ
Ai cân ai đếm cho vừa lòng dân
        Cũng là một kiếp phong trần
Để lưu thanh sử có ngần ấy thôi
        Qua đây tấc dạ bùi ngùi

                                C.D.M.

 

Thứ Ba, 14 tháng 10, 2014

CHUỘT

               Lâu ngày gậm nhấm nát giang san
               Bình quý sau lưng thấy ứa gan
               Muốn diệt tụi bay tìm thế ném
               Đừng cho liên lụy đến thôn làng

                                                 C.D.M.

HỒN CHIỀU

                         VÃN HỨNG

Cùng hạng u cư khổ tịch liêu
Ô cân trúc trượng vãn tiêu diêu
Hoàng hôn nhất lạc hà thê thụ
Dã kính nhân hi thủy một kiều
Kim cổ vô cùng giang mạc mạc
Anh hùng hữu hận diệp tiêu tiêu
Quy lai độc bẵng lan can tọa
Nhất phiến băng thiềm quải bích tiêu

                                 Nguyễn Trãi

phóng dịch :

                 HỒN CHIỀU

Lao đao ngõ vắng nỗi buồi khơi
Lẩy bẩy cầu tre chiều xuống rồi
Phảng phất ráng mờ cây thôn vắng  
Cầu vênh người vắng nước vờn trôi
Xưa nay mờ mịt chìm giòng biếc
Để hận anh hùng nghe lá rơi
Ngồi dựa lan can nghe gió nhớ
Teo hồn trăng lạnh nét pha phôi

                                   C.D.M.