Ở đầu hẻm ve chai có một quán cà phê bình dân . Khách ngồi quán thuộc thành phần lao động trí óc hoặc chân tay , vừa nhâm nhi vừa bàn chuyện thời sự . Hai đề tài nóng bỏng nhất trong tháng bẩy vừa qua là cái dàn khoan 891 và cái world cup . Khi bàn chuyện world cup thì không khí rất vui vẻ . Còn khi bàn về cái dàn khoan thì người nào cũng bức xúc , chửi vung cả lên . Bữa nay không khí trong quán có phần tạm lắng ... bỗng ngoài đầu hẻm có tiếng rao :
- Ai có giằng giụng , pặc giụng , hột xàn xim , cẩm pặc pẻ , chìn xia , lồng hồ hi cũ ... pán hông ?
Thấy một số khách ngơ ngác không hiểu , bà chủ quán giải thích :
- Đó là bà Tầu mua ve chai , bà rao : Ai có vàng vụn , bạc vụn , hột xoàn xiêm , cẩm thạch bể , tiền xưa , đồng hồ hư cũ bán không ?
Lát sau bà Tầu rao tiếp : Ai có ve chai , páo , tập , dép lứt , thau mủ pể , lông gà lông dịch ... pán hông ?
Bà quán lại phiên dịch :
Ai có ve chai , báo , tập , dép đứt , thau mủ bể , lông gà lông vịt ...
Một ông khách phì cười :
Vậy là thượng vàng hạ cám , cái gì bà cũng thâu tóm cả .
Bà chủ quán nói :
Thì năng nhặt chặt bị . Coi vậy chứ tiến bà gửi ngân hàng đem đốt tụi mình chết cháy cả đám . Người Hoa họ làm giầu giỏi lắm , đặc biệt rất thành công trong nghề ve chai .
Một o6nh khách mang kính trắng lên tiếng ;
Chẳng những bà xẩm này mà cả cái ông nhà nước lớn Trung Quốc cũng rất biết đầu tư kinh doanh hàng ve chai . Mấy năm trước họ mua chiếc tàu sân bay second hand varyag của ukraine , nói là để làm sòng bạc nổi ở Macao nên người ta bán rẻ rề . Ai ngờ họ đem về tân trang thành tầu sân bay Thi Lang . Vừa qua , nhân ngày 11 tháng bẩy , ngày truyền thống của ngành hàng hải Trung Quốc , chính phủ nước này đã tuyên bố chủ quyền của họ đối với 2000 xác tầu chìm ở đáy biển Đông từ xưa tới nay . Với tuyên bố này họ đương nhiên trở thành một cường quốc Đại Ve Chai
- Sao họ biết dưới đáy biển Đông có 2000 xác tầu ? Nhiều lắm là vài trăm chiếc tầu sắt của Nhật Bản và phe Đồng Minh bị chìm từ hồi thế chiến thứ hai .
- Mấy tháng nay họ hạ đặt giàn khoan , ngoài việc thăm dò dầu khí chắc còn cho tàu lặn sục sạo đi tìm các thứ của nổi của chìm dưới đáy biển . Dưới ấy không chỉ có mấy cái xác tầu sắt thời chiến tranh mà có thể còn không ít vàng bạc , tiền xưa , kim cương Ấn Độ , ngọc trai Hợp phố , đồ sứ Khang Hy , đồ gốm Chu Đậu của Việt Nam ... bị chôn vùi trong các thuyền bè bị đắm từ nhiều thế kỷ trước . Những thứ đó vớt lên đem bán đấu giá , một vốn bốn lời đấy .
- Nhưng họ đâu có chủ quyền và quyền chủ quyền đối với những tài nguyên này ?
- Họ đã ngang nhiên tuyên bố chủ quyền ở biển Đông , tất nhiên tự cho là mình có chủ quyền không thể tranh cãi về mọi thứ thượng vàng hạ cám nói trên . Để chuẩn bị thế mạnh cho lập luận này , mấy năm gần đây , các nhà sử học Trung Quốc đã công bố những công trình nghiên cứu nhằm đánh bóng và tôn vinh một nhà hàng hải của họ là đô đốc thái giám Trịnh Hòa .
Theo các tài liệu của họ thì ngày 11-7na8m 1405 đời vua Thành Tổ nhà Minh là ngày Trịnh Hòa chỉ huy 3000 chiếc thuyền và 30000 thủy thủ mở đầu bẩy cuộc hải hành để khám phá Đại Dương .Trịnh Hòa còn đi trước cả các nhà hàng hải lừng danh như magellan , Vasco de Gama , colombus , thuyền trưởng Cook . Cũng theo họ thì Trịnh Hòa chứ không phải Colombus là người đầu tiên phát kiến châu Mỹ . Vì vậy họ lấy ngày 11-7 này làm ngày truyền thống của ngành hàng hải Trung Quốc . Trịnh Hòa là người gốc Hồi Giáo có tên Ả Rập là Mahmud Shams nên còn có giả thuyết cho rằng ông ta chính là hình ảnh có thật của nhà hàng hải Shinbad trong truyện cổ Ả Rập . Xem ra không chỉ những của cải ở đáy biển Đông mà không chừng... hì hì ... cả cái kho báu của Ali Baba trong chuyện ngàn lẻ một đêm cũng có thể là đối tượng tuyên bố chủ quyền của Trung Quốc !
Bỗng có một giọng nữ trong trẻo của cô con gái bà chủ quán . Co bé là học sinh cấp ba , đang nghỉ hè nên ra đây phụ mẹ bán cà phê, cô bé nói :
- Nếu đối tương tuyên bố chủ quyền của Trung Quốc lung tung như thế thì số xác tầu mà họ muốn làm chủ không phải là 2000 mà e phải lên 2400 chiếc
-Ở đây ra thêm 400 chiếc hở cháu ?
- Dạ ở dưới đáy sông Bạch Đằng . Đây là số chiến thuyền của quân Nghuyên bị quân của Hưng Đạo Vương đánh chìm và bắt sống trong trận Bạch Đằng Giang ấy mà . Nhưng đã mấy trăm năm qua những chiếc thuyền của giặc đã mục nát thành đất bùn cả rồi , đâu còn gì ...
Ông khách mang kính trắng mỉm cười trả lời :
-Sao không còn ? Vẫn còn chứng tích là những chiếc cọc gỗ Bạch Đằng ở viện Bảo Tàng Lih Sử . Sử sách vẫn còn truyền tụng câu đối đáp hiên ngang của sứ thần nước ta là Giang văn Minh : Đằng Giang tự cổ huyết do hồng " . Thuyền của giặc thì đã mục nát nhưng hào khí của dân Nam ta thì muôn thuở vẫn còn . Giả sử phen này giặc kia lại vào , chắc chắn chúng sẽ dính cọc . Phải không ?
Nghe hai người - một già một trẻ đối đáp , mọi người trong quán lấy làm sảng khoái , vỗ tay rần rần khen : Nói rất hay !
HOÀNG THIẾU PHỦ