Thứ Năm, 13 tháng 11, 2014

VẦN THƠ NHẤM NHẲNG

       Vần thơ nhấm nhẳng nực cười
Thế mà muốn tải lòng người cuồng ngông
       Mượn lời con sáo sang sông
Che nghiêng vành nón ngoái trông lòng vàng
       Từ ngày cách biệt quan san
Đêm nằm vượn hú xốn xang núi đồi
       Thơ ngang tàng cũng thế thôi
Thơ tân toan lại đủ mùi thế nhân
       Gửi ai một chút mây Tần
Quay đầu lại nhẩm mấy vần thơ điên
       Ném đi cái bệnh ưu phiền
Trở về ôm cả một miền long đong
       Hỡi người tri kỷ thấu không

                                   C.D.M.

Thứ Tư, 12 tháng 11, 2014

THĂNG TRẦM

Ai lên núi xuống ghềnh ai hò hẹn
Ai cầm ngang ngọn giáo hỏi trời cao
Ai phẫn chí mài gươm rồi chém đá
Ai bần thần trăng tròn khuyết lao đao

Nơi biên cương gió lùa mùa ly loan
Nhớ đàn anh sải ngựa vượt non cao
Ngắm ngàn dâu thả hồn về quê mẹ
Em chia ly e thẹn mới hôm nào

Ta say ngắm ánh vàng đêm nguyệt tận
Nghe mơ hồ tiếng gươm giáo giục mau
Người xưa ơi thời gian quay tựa bão
Núi đồi nghiêng ta lắng giọt sương sầu

                                        C.D.M.

Thứ Ba, 11 tháng 11, 2014

TÙNG CÚC

Góc vườn khiêm nhượng mấy cây con
Gợi nhớ niềm xưa chuyện mất còn
Khóm cúc nhớ em ngùi giọt lệ
Gốc tùng nhớ bạn ngắm trăng non

Từng đợt đổi thay nhòa sông núi
Đời buồn đắp đổi tuổi ngày cao
Nhớ quê thăm thẳm mây vần vũ
Thuyền cắm bên ghềnh dạ chát chao

Tùng cúc vườn xưa đà lỗi hẹn
Từng mùa chao đảo chuyện chiêm bao
Hoa lá có còn phong hương sớm
Mây chiều quê cũ có gầy hao

                                  C.D.M.

Thứ Hai, 10 tháng 11, 2014

LỐI SƯƠNG

       Thanh bình đường nhỏ lối sương
Ngại ngùng bước nặng sợ hương tan liền
       Em đi thon thả bước tiên
Lá rơi vương nhẹ bên miền cỏ xưa
       Chân gầy áo mỏng ưu du
Tình ta cô đọng một mùa hồng hoang
       Nhặt chiếc lá rơi vệ đường

                                   cdm

HƯƠNG CAU

Trong ngõ nhỏ hương cau thanh toát lạ
Chào đón chàng chim nhỏ đến tìm hương
Hơi thở nhẹ hàng cau như vẫy gọi
Lâng lâng dìu hồn du tử vấn vương

Sáng nào cũng thanh bình và nhàn nhã
Gió lùa chơi ghẹo nhẹ khách tìm ai
Chim thân mật như người hàng xóm cũ
Chào bonjour rồi ríu rít bên tai

Ta kính cẩn thắp hương lòng đón sang
Trời thanh thanh gió nhẹ vút lên cao
Ta quét tước sân vườn và lối ngõ
Đón chờ em tha thướt lối đi vào

                                     cdm

PHÊN LIẾP

       Bình phong lên tiếng cổ thi
Ta nghe phên liếp thầm thì nhân gian
       Ngọt ngào Đông lạnh đêm tàn
Tiếng buồn tri kỷ từ ngàn dâu xanh
       Liếp buồn tình cũng mong manh
Người buồn gác trán lều tranh mơ màng
       Ngoài kia trăng gọi bên ngàn
Chăn đơn gối chiếc nhớ nàng năm xưa
       Thạch sung gọi ta chẳng thưa
Thời gian tí tách đẩy đưa gió hờ
       Nằm nghe tiếng gió Đông lùa

                                   C.D.M.

Thứ Bảy, 8 tháng 11, 2014

LẠC LỐI

Người không hẹn , người đi không nơi đến
Không ngoái đầu không từ giã trăng sao
Nơi hoang vu xạc xào không bè bạn
Sợi thơ buồn ném gửi lại non cao

Nơi ấy là nơi nào ta không hỏi
Cũng trời tròn đất méo vậy thôi sao
Ném ly rượu qua ngàn dâu vời vợi
Trăm năm hề ! ngẫm lại cũng chiêm bao

Áo bạc mầu soi gương trên giếng cạn
Bước lạnh lùng trong vũ trụ bào hao
Gửi sông Ngân chút buồn mây giăng lụa
Cầu nại hà bước hẫng khách Ly Tao

Gió trăm năm , gió ngàn năm vẫn thế
Quay cuồng người chi vậy hỡi trời cao
Đi đi mãi chợt thấy mình mệt mỏi
Cầu gẫy rồi ta biết đến phương nao

                                      C.D.M.

NGÀN GIỌT LỆ RƠI

       Lệ rơi thấm đẫm hồn quê
Không ngừng , lại nghẹn , bởi vì ? ở đâu ?
       Tang thương không một nhíp cầu
Không lòng trắc ẩn , không cầu , không sang
       Đường đi không tới thiên đàng
Hỏi ai ? Ai hỏi ? bàng hoàng lệ rơi
       Hồi đầu lạc lõng bên đời
Tình không đoạn kết rã rời mạch tim
       Hỏi trời ông vẫn lặng im

                                    C.D.M.

NỢ

Nợ nần dan díu một chàng ngơ
Quán cóc cà phê nợ tinh mơ
Lắm nợ ngược suôi không trang trải
Loay hoay bương chai họ không chờ
Có gì cấp bách mà nhặng xị
Từ tốn ta đây chẳng giấc giờ
Còn cái nợ tình thì nhớ mãi
Kiếp sau đền trả hẹn bang quơ

                                 C.D.M.

ANH HÙNG

Tưởng tượng ta đây đấng anh hung
Không cần loa thét trống đồng rung
Tay vo múa nào cần gươm giáo
Chém gió vờn chơi chẳng nỏ cung
Được lũ nhóc con hoan hô đã
Rảnh chơi người đẹp lại ôm hun
Công nghiệp để đời con số ảo
A Ha ta đáng mặt anh hùng

                                C.D.M.

CẨU

Giữ nhà nghĩa vụ xưa nay nặng
Sao giữ nhà người lại quá siêng
Vênh váo sủa điều xa vời vợi
To đầu mà dại tưởng người khen
Cổng rào phên liếp đà toang hoác
Túc trực chờ người thưởng miếng ăn
Mừng quýnh vẫy đuôi khi nghe gọi
Giống này đến chết chẳng ăn năn

                                    C.D.M.

KHỈ

Khỉ đội mũ vào cũng dễ thương
Khỉ chê cóc núp ở chân giường
Khỉ làm trò lắm pha hài hước
Khỉ khọt trêu người lại mắt giương
Khỉ ghét mắm tôm la khẹt khẹt
Khỉ mang giầy bốt lại ra tuồng
Khỉ trèo cành độc đu đưa giỏi
Khỉ nhổm trên than thực đáng thương

                                    C.D.M.

Thứ Năm, 6 tháng 11, 2014

BÓNG THUYỀN NHỎ TRONG SƯƠNG

       Cà phê ngắm biển Đông sang
Bóng thuyền mờ ảo dưới ngàn sương reo
       Kiếp người sao quá bọt bèo
Vượt nguy hiểm thả phận nghèo long đong
       Nhìn trời nhìn biển ngó mông
Hai than phận khó hòa đồng vậy sao ?
       Cà phê ấm áp ngọt ngào
Ngoài kia sương lạnh len vào thuyền côi
       Người thì hoang phí kênh đời
Kẻ thì để mặc ông Trời ghét thương
       Cầu cho bão chẳng nhiễu nhương
Biển ta không giặc bốn phương thanh bình

                                         C.D.M.

ĐAU

Đau nhấp nhổm nhìn quê hương vỡ vụn
Đau chập chờn qua giấc ngủ rêm rêm
Đau bất lực ngồi tào lao thế sự
Đau thẫn thờ lạc lõng bước mình ên
Đau chới với gửi hồn qua song lạnh
Đau dập vùi mời ly rượu sương đêm
Đau ngọn bút không cong lười viết lách
Đau trang thơ buồn đứt ruột ai xem

                                        C.D.M.

GIÀ ĐẦU NHỚ BẠN

Già đầu nhưng tóc mới hoa râm
Cà nhỏng bên đời chẳng chịu dâm
Tý tửng câu thơ đùa bằng hữu
Nhởn nhơ cây cảnh giỡn người thân
Cà phê ấm cúng dần dần nhắp
Rượu nhạt cầm suông cạn cạn dần
Tâm sự ngàn ngày khôn nói hết
Ước gì gặp bạn để tri âm

                                  C.D.M.

Thứ Tư, 5 tháng 11, 2014

THƠ NGUYỄN KHÔI

Nguyễn khôi: Thăm Thuận Vy
"Cận hương tình cánh khiếp
Bất cảm vấn lai nhân"
Gần quê lòng những bồi hồi
Ngại ngùng không dám hỏi người lại qua. (Câu thơ cổ)
          Anh đến Thuận Vy chiều thu muộn
          Lối xóm thênh thang chạy khắp làng
          Hoa Hòe được giá thơm mùi nắng
          Một bờ Ngô, Chuối rợp thôn trang...
Ai đi Tây Bắc hồi năm đói
Khoai sắn mong chi có ngày về
Dựng "lều lá úa" che số phận
Mơ gì mái ngói mát chân đê ? !
          Anh về Thuận Vy lòng nhung nhớ
          Mấy Bạn Thơ xưa khuất bóng rồi !
          Ngồi ngắm "Ao thu" tăm Cá nổi
          Một trời nắng quái...Vợ tôi ơi !
(Bách Thuận- Vũ Thư- Thái Bình, chiều 31-10-2014 - Tặng Nguyễn Đình Nhữ)

THƠ HỒ CHÍ BỬU

Hồ Chí Bửu: Em và đao phủ thủ
Ta không là cổ thụ;
Kiêu hãnh giữa rừng xanh
Ta chỉ là lá cỏ
Đao phủ thủ. Sao đành ?!                         
          Chém lút vào quá khứ
          Một trái tim dại khờ
          Chém sâu vào ký ức
          Bằng nỗi buồn như thơ..
Ta đong đưa định mệnh
Thả nổi số phận mình
Em tình cờ trôi đến
Cập bến bờ lặng thinh..
          Lá cỏ chờ mưa xuống
          Hồng ân một giọt tình
          Mây vô tình bay mãi
          Cuốn mưa vào điêu linh..
Một chút gì sương khói
Lãng đãng quanh đời mình
Một chút gì mệt mỏi
Trong tận cùng vô minh
          Người yêu- Đao phủ thủ
          Hãy chặt rớt đời ta
          Bằng lưỡi đao máu lửa
          Rồi mỉm cười. Hát ca..! (28.10.14)

THƠ CAO TẦN

Cao Tần: Chốn Tạm DungNhà tôi ở toòng teng đỉnh đồi
Buổi mai đi làm thấy đời xuống dốc
Sau lưng sương ngập cao lưng trời
Trước mặt thông sầu reo đáy vực
          Bắt đầu ngày bằng một chút vui
          Hát nghêu ngao trong lòng xe rỗng tuếch
          Bài ca quen bỗng chợt quên lời
          Chút kỷ niệm còn lại mất khơi khơi
Tiếng Việt trong ta ngày mỗi héo
Hồn Việt trong ta ngày mỗi khô
Dốc mở như đời ta trước mặt
Sương kín như đời ta hôm xưa
          Giang hồ một túi bài ca cũ
          Hát nhảm cho qua nốt tuổi già
          Qua những bình minh còn ngái ngủ
          Còn như chưa lạc mất quê ta
Giữa đỉnh sương mù thông đáy vực
Trên đường chênh chếch nắng mênh mang
Trôi xuôi một mảnh hồn lưu lạc
Ðã chán nhân gian ở cuối đường
          Chiều về lên dốc thân tơi tả
          Một quả hoàng hôn đỏ kín trời
          Mình mới ngoi lên ngày đã ngã
          Ðêm phờ lăn lóc ngủ thay chơi
Giữa đỉnh sương mù thông đáy vực
Ngược xuôi ngơ ngẩn một linh hồn
Còng lưng gánh nốt đời lưu lạc
Nặng trĩu nghìn cân nhớ nước non. (Tháng 5, 77)      

KHÔNG ĐÂU CÓ

Cũng áo đỏ xanh cũng mặt thầy
Lớn mồm tụng niệm chuyện Đông Tây
Mặc người cười nhạo ông chơi đẹp
Kệ kẻ xì xào tớ béo nây
Tín hữu cúng dường nhiều nơi đến
Phật đồ dâng hiến các sư đây
Ăn no rửng mỡ rồi chơi bạo
Đố thấy nơi đâu giống chốn nầy

                                     C.D.M.

Thứ Ba, 4 tháng 11, 2014

ĐÃ

Đã thấy rèm thưa gió lọt vào
Đã nghe em vịnh khúc Ly Tao
Đã ôm da diết mùi hương ảo
Đã ước môi nàng vị chát chao
Đã thức tràn đêm mơ mộng đẹp
Đã vui huýt gió lúc bên rào
Đã buồn tình phụ ngồi ngây dại
Đã vậy thôi đừng thơ lén trao

                              C.D.M.

Chủ Nhật, 2 tháng 11, 2014

GỐC ĐA

        Cây đa là cái Việt Nam
Cho người nắng rát bên đàng thuở xưa
        Nay người mượn chuyện bày phô
Không vĩ đại cũng nhởn nhơ anh hùng
        Ngồi buồn nghĩ chuyện cùng thong
Xưa khiêm nay phách bỗng dưng tức cười
        Chỉ là cái chuyện nhỏ nhoi
Khiến ngàn trang giấy loi choi vẽ vời
        Ta nhớ xưa một phương trời
Thôn nghèo người khổ không rời đức tin
        Trưa hè năm khểnh mắt dim
Mơ êm một giấc ở bên ông Thần

                                    C.D.M.

NGỜ

       Ta ngờ ngọn bút của ta
Chẳng nên cơm cháo ba hoa chàng lười
       Mạch thơ đứt quãng bồi hồi
Hơi thơ vấp váp giữa vời ngang xương
       Tình thơ e ngại trăm đường
Tâm thơ gửi mãi ngàn phương khói mờ
        Gửi rồi hối hận vu vơ
Biết thế chôn kín bên bờ thung hoang
        Đăm chiêu ngọn cỏ úa vàng
Cô liêu dế gáy râm ran mộ hờ
        Chôn thơ rồi khóc bơ phờ
Mai sau có kẻ ngó lơ qua đường
        Ngờ gì sông núi gió sương
Buông tay rới cái vấn vương , tiếc hoài

                                    C.D.M.

NGHE ĐÔNG THÌ THẦM

Nghe hơi Đông giục mau ngoài rèm trúc
Gió buồn vương hay gió rải ngàn sao
Tiếng trúc gọi người đi quên kẻ ở
Hay giận hờn kẻ ở ngóng người đi
Vi vu huyền ảo như hơi thở nhẹ
Áo ngự hàn không ủ nổi tim côi
Đông vẫy em lạnh lùng như sợ mất
Làn tóc mây quyện tuyết giá Đông nào
Em là Đông tím mây trời hứng gió
Thì thầm khuya rớt xuống khúc Ly Tao

                                      C.D.M.

TÌNH NHƯ SƯƠNG KHÓI

       Ngồi suông trống trải bâng quơ
Ly trà nguội ngắc người thơ đâu cà
       Nhớ em nghiêng nón trời mơ
Bồng bềnh lả lướt suối thơ mê người
       Giờ đây xa ngàn phương trời
Tưởng đâu nghe tiếng trăng rơi bên thềm
       Ngàn sao khuya vẫn lặng im
Nghe chim thổn thức mà quên ly trà
       Vẫn là ta lại thương ta
Nghe sương rơi lạnh vỡ òa hồn đơn

                                        C.D.M.

Thứ Bảy, 1 tháng 11, 2014

LẠ LÙNG

                                        Em ơi em đẹp vô cùng
                                 Vì em có cái lạ lùng bên trong
                                                 ( thơ Bùi Giáng )

            Bắt chước Bùi Giáng điên chơi
     Luồn lách mấy lời , hai nghĩa câu thơ
            Gặp nàng con gái nhởn nhơ
     Giang tay chặn lại , ỡm ờ câu ngang
            Em ơi ta chết giữa đàng
     Em đẹp hết biết ngọc vàng kim cương
            Ngó từ trên xuống lạc đường
     Quanh co bí hiểm thiên đường ở trong
            Có gì tuyệt vời vô cùng
     Chắp tay ta lậy lạ lùng nhập tâm 

                                            C.D.M.

ĐỌC THƠ

Thơ đọc chơi chẳng để còm mèn
Đẽo cầy giữa đường ghét chê khen
Món ngon món đắng tùy khẩu vị
Sướng miệng tri âm ngâm toáng lên
Ghét kẻ hám danh toàn lập dị
Yêu người thanh thoát tập thơ Tiên
Gặp cú thơ hay liền đem đốt
Nhưng hồn thơ đọng mãi trong tim

                                        C.D.M.