Thứ Hai, 30 tháng 6, 2014
NÔN NỨC TÌM QUÊ
gửi Nguyên Nhung
Hồi hộp từ xa thấy cổng làng
Rộn ràng tim đập bước mang mang
Giòng s6ng hờ hững càng se thắt
Đồng ruộng khác xưa đến ngỡ ngàng
Mái ngói xám mầu in chinh chiến
Bờ tre bụi chuối hỏi người xa
Tiếng chuông kim cổ treo lơ lửng
Bên vạt cây xiêu bóng xế tà
Chẳng vết chân xưa in dấu cũ
Ta tìm hình bóng cánh chim bay
Thời gian vụt thoắt lùa hơi lạnh
Một kẻ về quê đứng hóa ngây
Đá núi , lâu đài , thành quách cữ
Bờ xa biển rộng của ta ơi
Một cuộc tang thương ai đặt cược
Mím môi trợn mắt hỏi ông trời
C.D.M.
Chủ Nhật, 29 tháng 6, 2014
SUY NGHĨ RỒI BÂNG KHUÂNG
Bạn cũ bốn phương giờ phiêu bạt
Làm đủ nghề trả nợ áo cơm
Thành đạt , lằng nhằng hay thiếu thốn
Mà sao thắm thỏm nỗi không yên
Tạm an cư và tạm lạc nghiệp
Bạn buông suôi , bạn nghĩ ngợi lung tung
Dù có thế nào đi chăng nữa
Khi về già toàn nghĩ chuyện mung lung
Ôi ông Phật , ông ở đâu thế nhỉ
Tọa thiền , phá chấp , sống an nhiên
Xin hỏi nhỏ điều này ông biết chứ
Đã là không còn nói chuyện không không
Khi đất gọi thì mọi người đều dạ
Không phân bì giác ngộ với u mê
Sáng thức dậy cành mai còn sương lạnh
Bâng khuâng đón đợi ngày về
C.D.M.
Nhớ CỔ LOA
NHỚ CỔ LOA
Ngẫm chuyện xưa nay thấy hỡi ơi
Tình thân chẳng kể lại tin người
Lén giấu cha già trao bí kíp
Sao mà nông nổi thế người ơi
Giặc phục bên hông đầy quỷ kế
Đành an nhiên giữa thế chông chênh
Trách nàng không nghĩ xa thêm chút
Hôn nhân chính trị tạm thời bình
Khi biến phải nước nhà trên hết
Phận tôi con là phải kiên cường
Không nước còn nhà đâu mà giữ
Giữ niêu cơm quên vỡ cổng tường
C.D.M.
Thứ Sáu, 27 tháng 6, 2014
NÚI SÔNG BIỂN CẢ CỦA TA
Năm mươi con xuống biển tung hoành
Vẫy vùng nào sợ lũ hôi tanh
Giòng máu Lạc Hồng nêu gương sáng
Ngàn năm còn rạng rỡ sử xanh
Năm mươi con lên núi kiêu hùng
Chi Lăng Vạn Kiếp dẹp loài hung
Kiếm cung không thẹn trao danh tướng
Giặc sợ bạc đầu khi trống rung
Sơn hà gấm vóc vẫn còn đây
Ai nỡ cúi đầu , ai thõng tay
Nêu dũng dẹp hèn noi gương cũ
Ngô Vương Anh Kiệt đáng noi thay
Núi hiểm sông hùng biển nao nức
Sóng trào bất tận sức trai hùng
Mẹ Âu , Cha Lạc lưng trời thét
Con cháu mau cầm lấy kiếm cung
C.D.M.
ĐÀ LẠT NHỚ NGƯỜI
Mù mịt sương giăng núi tiếp đồi
Tình ta theo khói gió buồn trôi
Nhớ người thấp thoáng bên thông lạnh
Khỏa lấp niềm riêng trắng khoảng trời
Một tiếng chim bay vù cảnh đẹp
Ẩn trong ngàn lá sắc xanh ngời
Dựa non hè đẹp nghe chiều xuống
Lượm được vần thơ lại nhớ người
C.D.M.
LÁ THU RƠI
Đêm bghe một tiếng lá rơi
Lòng se thắt lạnh một trời gió Tây
Lập lòe đom đóm trêu ngươi
Ngang trời bấy nhạn bay vời lặng căm
Cây u tình sớm trước sân
Núi xa lại gợi nỗi niềm sốn sang
Hồ gươm ơi sóng gợi buồn
Gởi thơ theo gió quyện hồn lá rơi
C.D.M.
Thứ Năm, 26 tháng 6, 2014
ĐỨNG GIỮA TRƯỜNG XƯA
Ai đứng thật là tình
Lớn tuổi vẫn còn xinh
Cô đơn trong ấm áp
Nhớ trường hay nhớ mình
Gọi một tiếng thổn thức
Người xưa như vây quanh
Ôi cây xưa ngả bóng
Thì thào gió thanh thanh
C.D.M.
TA LÀ
Ta là một cái ngoáy tai
Ngoáy cho đỡ ngứa chuyện đời lu bu
Ta là một cái xích đu
Ghé ngồi nhắm mắt âm u mặc đời
Ta là một cái chèo bơi
Không thèm động đậy thuyền trôi mặc thuyền
Ta là chắn gió bức rèm
Ngoài kia gió loạn , an nhiên trong phòng
Tóm lại ta là chữ không
Không nghe , không biết , không mong , không chờ
Ra ngơ ngẩn , vào ngẩn ngơ
C.D.M.
Thứ Tư, 25 tháng 6, 2014
ĐỀ BỨC TRANH TAM GIÁO
Bức tranh vẽ Lão và Phật
ngồi bàn luận cao siêu
Khổng Tử bò dưới đất
Lão đi tìm hư ảo
Phật loanh quanh ta bà
Khổng nghiên cứ lễ nhạc
Nên tẩu hỏa nhập ma
C.D.M.
KHÔNG BẾN ĐẬU
Đầu làng đã chẳng còn chi
Cuối làng lạc lõng vậy thì làm sao
Cây đa ủ rũ đón chào
Giòng sông lạt lẽo trôi vào bơ vơ
C.D.M.
XÒE TAY
Xòe ta chẳng có điều gì
Trời sinh ra thế tìm chi mệt đời
Ta bà cứ việc rong chơi
Thấy người đưa tiễn gượng cười xòe tay
Chẳng xin , chẳng cho , đi đây
Nào ai biết được mai này về đâu
Một mình chẳng vui chẳng sầu
Câu thơ vô ngại qua cầu " về quê "
C.D.M.
HÃY NHỚ LỜI THỀ
Dựa Trường Sơn nhìn biển mông mênh
Ai đặt tên là biển Thái Bình
Mơ ước ngàn năm người dân Việt
Trời dành cá mắm lợi dân sinh
Ai lấn tới và ai lui mãi
Tức giận này phải chửi mới cam
Bao xương máu từ xưa đổ xuống
Sao đành vô cảm để thân an
Tiếng loa thét dậy Bạch Đằng thuở trước
Tiếng trống đồng Vạn Kiếp dậy Bình Than
Nhắc nhủ cháu con nội thù ngoại tặc
Phải kiên trì can đảm diệt tà gian
Giặc bật lửa hù dọa ta trước ngõ
Mà sao đành chậm trễ trước mưu gian
Hãy xông ra hỡi trung thần hiếu tử
Thét lời thề vạn cổ thử giang san
C.D.M.
Thứ Hai, 23 tháng 6, 2014
KHÓC TRẦN THIỆN CHÁNH
Những năm tháng ở quân thứ Sơn Tây , Trần thiện Chánh rất buồn . Các quan có trách nhiệm chẳng ai lo toan , lại còn tâu Triều Đình phong chức cho tên giặc Cờ Đen để nó dẹp giặc giùm (!). tên giặc cỏ này ai mà không biết , hắn nhận chức của Triều Đình nhưng vẫn ăn cướp , hút thuốc phiện và hãm hiếp đàn bà con gái ! Những đêm dài Trần Thiện Chánh nghĩ đến đất nước , nhân dân , quê nhà ...cho tới sao mờ ,,, gà gáy ... mới chợp mắt đi một chút thì mộng hồn bay về Nam , rẽ sóng Cân Giờ vào ... đánh Pháp .
KHÓC TRẦN THIỆN CHÁNH
Cố hương xa vọng bồi hồi
Hùng tâm tráng chí ai người hiểu cho
Tân Đình rượu tưới lệ khô
Cầm khiên ném bút trông chờ chi đây
Mười năm biền biệt trăng gầy
Sao mờ gà gáy lắt lay tim chùng
Chết chôn đất khách là xong
Hồn còn rẽ sóng vào trong Cần Giờ
C.D.M.
Chủ Nhật, 22 tháng 6, 2014
TRẦN THIỆN CHÁNH
Trần thiện Chánh tự Tử Mần quê Gia Định ( là ông nội của ca nhạc sĩ Nhật Trường Trần thiện Thanh ) đậu cử nhân , làm quan ở miền Nam . Khi Pháp hạ thành Gia Định , cụ cùng Lê Huy mộ được sáu ngàn dân binh , hợp cùng đô đốc Trần Trí cự giặc , cuối cùng rút về miềm Trung .
Sau được thăng dần lên Kinh Kỳ Thủy Sư Hiệp Lý . Không hiểu triều đình không có tiền đóng tàu , hay ... người Pháp không thích cái cơ quan này ... ! Sau triều đình đổi ra Sơn Tây dẹp giặc
Có lẽ cụ không thích cái ông xếp Hoàng kế Viêm vừa khùng vừa hèn , và lại càng không thích " hợp tác " với tên giặc cỏ Lưu vĩnh Phúc để dẹp các tên giặc khác !!! Cụ buồn chán lắm !!!
VIỄN VỌNG HỮU HOÀI
Khách lộ phong trần cận bạch đầu,
Bi sầu nan thượng Trọng Tuyên lâu.
Vân niêm vãn thụ thiên sơn trụng,
Vũ tẩy hàn sa bán thủy phù.
Quan tái chinh sầu văn lạc địch,
Càn khôn độc lập vọng quy chu.
Thập niên cố quốc Mai hoa tự,
Mộng lý mô hồ mịch cựu du.
Trần Thiện Chánh
NHÌN XA GỢI NHỚ
Gió bụi đường xa đầu đã bạc
Buồn lên lầu vắng nghĩ liên miên
Mây chiều giăng mắc trên ngàn thẳm
Mưa rửa phù sa bãi nổi lên
Tiếng sáo buồn vương lên quan ải
Mình ta đứng ngóng bóng con thuyền
Mười năm đất mẹ xa xôi quá
Nhớ bạn cùng chơi thuở thiếu niên
C.D.M.
NGUYỄN THƯỢNG HIỀN HỎI HOA
Nguyễn thượng Hiền có cha và hai ông bố vợ đều là đại thần , ông lại đỗ Hoàng Giáp , đường tương lai rộng mở sáng chói ... nhưng ông lại thích tân văn , đông du . Ông sang Tầu gặp Phan bội Châu ...
Sau này có lẽ chán cảnh đồng chí báo mật thám bắt nhau ... nên ông vào chùa tu ở Hàng Châu . Người Tầu suy tôn ông là bậc Cao Tăng . Ông kết giao với Viên Giác Thiền Sư .
HỎI HOA
Hỏi hoa xin mượn mùi hương
Hỏi trăng xin mượn gương vàng thử soi
Hỏi non xin mượn đá ngồi
Hỏi sông mượn nước tắm chơi sạch mình
Nguyễn thượng Hiền
bài cùa Viên giác :
Hỏi trăng trăng chẳng trả lời
Hỏi hoa hoa chỉ mỉm cười làm ngơ
Hỏi sông sông lặng như tờ
Hỏi non non đứng trơ trơ một mình
Viên Giác Thiền Sư
tôi xin mạn phép hai vị :
Hỏi sông sông chỉ lững lờ
Hỏi non ngạo nghễ trơ trơ một mình
Hỏi trăng nghiêng ngả đầu ghềnh
Hỏi hoa xin chút hương trinh hoa cười
C.D.M.
Thứ Sáu, 20 tháng 6, 2014
KHẤP NGUYỄN KỲ AM
Nhất đổng thiên môn tịch hiếu trầm
Nho y phiêu bạt đáo như câm
Giang sơn phóng dật tài nhân bút
Phong vũ bi ca liệt sĩ tâm
Tứ tọa do văn đàm Bắc Hải
Cửu thu tằng cộng phỏng Đông Lâm
Ma sa hạp kiếm tri thùy tặng
Hồi thủ Nam minh tích vụ châm
Mai Sơn Nguyễn thượng Hiền
- Kỳ Am tức Nguyễn Lộ Trạch
phóng dịch :
KHÓC NGUYỄN LỘ TRẠCH
Chiều âm u ai khóc bên trời
Bạc áo nhà nho đến thế thôi
Lưu lạc nhân tài bên trời thẳm
Gió mưa chí sĩ hát cuồng lơi
Đàm luận nhiều phen không lối thoát
Cao ngâm cửa Phật lại buông lời
Mài hoài kiếm sắc trao ai đó
Ngoảnh lại trời Nam tối mịt rồi
C.D.M.
Thứ Năm, 19 tháng 6, 2014
TRUY VÃN TRÁNG LIỆT BÁ NGUYỄN TRI PHƯƠNG
Thái tức biên trù dĩ hội thư
Bạch đầu do thả kiến chinh dư
Cô trung mạc náo bài hòa nghị
Thỉnh chiến dung trì lũ quyết dư
Khảng khái Dương Quân bi tuyệt lạp
Gian lao Trịnh Quốc ký phần thư
Khả liên cừu quốc không hoàng khấu
Di thốc tiêu trầm Lãng Bạc lô
Nguyễn Lộ Trạch
phóng dịch :
KHÓC NGUYỄN TRI PHƯƠNG
Biên cương đau đáu nỗi u hoài
Đầu bạc lên đường nghĩ khóc ai
Đâu mảng triều trung cùng hòa nghị
Nêu cao cờ chiến một bên đời
Một lòng không tiếp lời bên giặc
Đành xé thư nhà vướng bận thôi (1)
Nẫy nỏ không thiêng nào chịu khuất
Tên chìm lau sậy hỡi thương ôi (2)
C.D.M.
1- Nguyễn tri Phương xé thư nhà để quyết tâm sống chết với giặc
2- Tên ta bắn không tới giặc
Thứ Tư, 18 tháng 6, 2014
NGUYỄN LỘ TRẠCH
Chí sĩ Nguyễn Lộ Trạch tuổi trẻ , hài cao , học rộng . Cha là Nguyễn Oai từng làm Thượng Thư Bộ Hình , Tổng Đốc Ninh Thái . Nhưng ông không thèm đi thi , làm quan . Nhiều người trọng tái ông , muốn đề cử lên , ông đều từ chối !Lại thêm cha vợ ông là Phụ Chính Đại Thần Trần Tiễn Thành , Con đường hoạn lộ của ông sẽ rộng mở ... nếu ông bước vào ... Nhưng ông đã chọn con đường bôn ba khắp nơi ... hô hào người ta duy tân ! Ông kết bạn với những người yêu nước như Nguyễn Thương Hiền , Trương Gia Mô ...
THU HOÀI
( dụng Đỗ Lăng Thu Hứng bát thủ vận )
I
Cực Mục tiêu sơ hồng diệp lâm
Thiên Sơn tĩnh lập ảnh sâm sâm
Tiều lâu đoạn giác minh sương lãnh
Chiến lũy trầm lân khốc nhật âm
Thảo muội kinh dinh tiên thế nghiệp
Giang hồ ưu ái hủ nho tâm
Vạn gia chinh phạt hàn y tận
Sầu sát thu khuê xứ xứ tâm
Nguyễn Lộ Trạch
phóng dịch THU HOÀI
( bài I )
Ngút mắt tiêu điều lá đỏ tơi
Núi sông u ám dạ tơi bời
Tháp canh dứt nối trong sương lạnh
Chiến lũy ma hờn quỷ khóc thôi
Đời trước kinh doanh bao vất vả
Hủ nho ôm hận biết cùng ai
Nhà nhà đói rét trong tao loạn
Khuê phụ phòng trung sầu chết người
C.D.M.
Chủ Nhật, 15 tháng 6, 2014
LOÀI VẸT
Vẹt địa phương với vẹt Kinh Đô
Ba điều bốn chuyện kẻ trầm trồ
Nói như là thực , ồ tài nhỉ
Ai luyện nhà mi khéo thế ư
Vẹt địa phương lương bèo cũng sướng
Vẹt kinh đô bổng lộc kếch xù
Khác nhau bộ mã mà tâm địa
Chẳng nghĩ phận mình , đáng bỉ ru !
C.D.M.
Cụ Nguyễn Thông có bài Đàn Anh Vũ . Có mấy nhà " khảo cứu " tầm thường ( dĩ nhiên mấy ổng tự cho là nhà khảo cứu lớn ) dịch là Tiếng Hát Chim Anh Vũ !!! Chắc mấy ổng nghĩ là con vẹt nó không biết đánh đàn , thì chắc là nó hát (!). Mấy ổng không biết rằng Đàn là Đàn Hặc = Kể tội ! Nguyễn Thông kể tội chim két ! Thật tội nghiệp !!!
Thứ Bảy, 14 tháng 6, 2014
NGUYỄN THÔNG
Nguyễn Thông là một Thi Sĩ lớn , một nhà ái quốc . Ông từng là Đốc Học Gia Định . Khi Pháp chiếm ba tỉnh miền Đông , ông dời xuo1ng làm Đốc học Vĩnh Long . Khi Pháp chiếm nốt ba tỉnh miền Tây , ông tỵ địa ra miền Trung ...
THƯ HOÀI THỊ DOANH ĐIỀN PHÓ SỨ BÙI BÁ XƯƠNG
Ngưu Chử vô đoan tác chiến trường
Trấp niên giang hải túy vi hương
Đồng lai cố quận duy quân tại
Quán xúc nguy cơ túy ngã cuồng
Triều luân không văn đàm ngũ lợi
Vân phàm hà nhật hạ trùng dương
Chỉ kim Yên Triệu bi ca khách
Nhiệt huyết điền ưng lữ mấn sương
Nguyễn Thông
phóng dịch :
NỖI LÒNG GỬI BẠN
Đất mẹ bỗng dưng hóa chiến trương
Hai mươi năm say khóc quê hương
Gặp nhau bỡ ngỡ lìa ai đó
Chỉ mặt cười khan nói tớ cuồng
Vua chúa ngồi bàn chia mối lợi
Buồm mây dáo dác chuyện trùng dương
Bi ca khảng khái nào chí sĩ
Thao thức đêm dài tóc trắng sương
C.D.M.
Thứ Ba, 10 tháng 6, 2014
GỬI NGƯỜI TÌNH
Văng vẳng canh khuya mấy tiếng gà
Trong chiêm bao luống nhớ nhau mà
Đá vàng một mực bền sau trước
Non nước ngàn trùng biệt thẳm xa
Tháng đợi năm chờ thương nỗi đó
Ngày lo đêm tính ngán cho ta
Trời đâu có phụ người ngay thảo
Nam Bắc rồi đây cũng một nhà
Trương Gia Mô
họa :
ĐỢI
Lòng trống không ngồi đợi tiếng gà
Hơi đêm quấy nhiễu mãi nhau mà
Giang san diễu cợt người đi trước
Non nước như đùa sóng quá xa
Điên đảo người ngây tin theo bợm
Thẹn lòng vô kế tủi thân ta
Bốn phương tao nhiễu nhiều mây bụi
Một xó trời Nam nhớ nỗi nhà
C.D.M.
ĐĂNG CHIÊM THÀNH CỔ THÁP
Lâm Ấp Khu Liên thác quốc cơ
Thế lực lăng lê cái hải thùy
Chỉ nhan bất thiện sư thời biến
Cánh sử tam phan cận kiết di
Di tích như kim duy cổ tháp
Thảo thụ tiêu điều , thu táp táp
Giang sơn y cựu khách đăng lâm
Độc điếu tàn dương hoàn ẩm khấp
Trương gia Mô
dịch :
CỔ THÁP CHIÊM THÀNH
Từ xưa dựng nước nơi đây
Hùng tâm bám biển đêm ngày lo toan
Ấy ai hèn yếu chóng quên
Để cho sông núi lặng chìm vào mơ
Đền thiêng còn đó trơ trơ
Ruộng nương rừng thẳm bây giờ tiêu tan
Lên cao nghẹn tủi khóc than
Anh hùng đâu hết , chiều tàn hỏi ai
C.D.M.
Chủ Nhật, 8 tháng 6, 2014
MÙA THU VÀO CUNG
THU TRỰC CẤM CUNG
Ảm vân thảm đạm tỏa trường không
Nguyệt sắc vô quang , thu sắc lung
Khổng tước điện đầu đề tế vũ
Ngô đồng tri giác lạc sơ phong
Viễn biên vũ hịch lai hà cấp
Đại nội sanh ca lạc vị chung
Hàn thấu trùng liêm , miên bất đắc
Tịch liêu độc đối nhất đăng hồng
Trương gia Mô
dịch :
MÙA THU VÀO CUNg
Mây mù thảm đạm không trung
Trăng treo èo uột thu lồng bóng ma
Đầu cung chim nghẹn , mưa sa
Lá rơi lác đác như là tiễn ai
Ngoài biên tới tấp sớ bay
Trong cung hoan lạc đêm dài lại đêm
Trước rèm lạnh thấu vào tim
Mình ta bạn với ngọn đèn âm u
C.D.M.
Thứ Bảy, 7 tháng 6, 2014
CHƠI HƯƠNG GIANG
CHÍNH TRUNG TIẾT , HÀ NHÂN CHIẾU DU HƯƠNG GIANG , TỨC TỊCH THỨ VẬN
Viễn tác Trường An khách
Nhàn bồi địa chủ du
Đăng quang phân dạ sắc
Châu tiếp yến giang lưu
Huyền ca lân kỹ nữ
Thi tửu tiếu ngô trù
Cộng trục mục tiền lạc
Ninh tri thế thượng sầu
Trương gia Mô
dịch :
CÙNG BẠN CHƠI HƯƠNG GIANG
Vui vầy nấn ná Kinh Đô
Cùng theo ông bạn ngao du tháng ngày
Dưới đèm đêm loáng bóng mây
Chèo khua sóng nhẹ khiến say lòng người
Lũ mình cười cợt buông suôi
Thương người kỹ nữ bên đời lênh đênh
Vui cho quên nỗi bất bình
Ngoài kia ... buồn lắm ... cũng đành ... thế thôi
C.D.M.
TỨC SỰ
Chấn y du đế lý
Đê thủ nhập công ty
Bổng hướng bạc ư chỉ
Bộ thư phần nhược ty
Kính trung nhan sắc hậu
Mộng lý thần hồn bi
Dao chỉ Nam Sơn tế
Chung đương dữ ngã kỳ
Trương Gia Mô
dịch :
Sửa áo vào Kinh kiếm chút chi
Lò dò ngần ngại đến nha ty
Ai ngờ lương mỏng như tờ giấy
Sổ sách lu bù rối quá đi
Mặt mũi soi gương nào thấy tệ
Mà sao nhắm mắt chỉ sầu bi
Ngẩng đầu chỉ núi quê ta đó
Về quách đi thôi luyến tiếc gì
C.D.M.
CHÍ SĨ TRƯƠNG GIA MÔ
TỰ TRÀO
Tảo tuế thiết hư dự
Nhĩ thân cố bất trường
Cầu thi khổ dục tử
Đắc tửu hỉ thành cuồng
Lũy lũy táng gia cẩu
Hành hành luy giác dương
Giang thiên không độc lập
Lưu thủy hạ tàn dương
Trương gia Mô
dịch :
Thuở nhỏ được tiếng hão
Ngẫm lại chẳng nên thân
Mần thơ khổ muốn chết
Hớp rượu vui như điên
Lông bông chó mất nhà
Vướng sừng dê mắc dậu
Bơ vơ không chốn đậu
Sông chảy dưới chiều tà
C.D.M.
Thứ Năm, 5 tháng 6, 2014
TỘI NGHIỆP
Tội nghiệp thân tôi chẳng trót đời
Già còn lên mạng để rong chơi
Câu thơ hư ảo vòng đi mất
Ngồi gõ cu ky lại nghẹn lời
Ngàn câu tạ lỗi khôn đem chuộc
Bẻ bút ngồi trơ khói thuốc lam
Dẫu có ngâm nga mòn đầu lưỡi
Lời thơ bay quẩn bóng đêm tan
Thức trắng đêm nay mà tội nghiệp
Trăm năm cũng một Sát Na thôi
Bình đã vỡ rồi còn ôm mãi
Thinh không bay nhẹ chút hương trời
C.D.M.
Thứ Ba, 3 tháng 6, 2014
ĐỌC LẠI BÀI THƠ VIẾT Ở PLEIKU
Cao Thoại ChâuĐỌC LẠI BÀI THƠ VIẾT Ở PLEIKU
* Tặng Diệu Thảo
Hôm nay đọc lại bài thơ cũ
Thấy đất trời đổi chỗ cho nhau
Dốc đèo uốn khúc quanh sườn núi
Hoa cỏ tương tư bạc cả màu
Thuở ấy hồn ta khi không trĩu nặng
Làm người gánh đất đổ sông sâu
Gánh gió thả trôi vào chỗ trống
Và đem mây chặn nước qua cầu
Thuở ấy mưa rừng và gió núi
Thành ao tù đọng lại trong ta
Dốc núi chênh vênh không phên liếp
Ngủ mơ tiếng nước vỗ quanh phà
Cái thuở đâu cũng là sơn nữ
Gùi hương rừng gùi tiếng suối trong
Mà ta cam tâm làm anh chàng thất nghiệp
Để sơn nữ buồn thành núi đứng bên non
Thương những chữ bị đem làm tôm cá
Bơi vào những chỗ nước không sâu
Lòng kiêu hãnh thua chỉ vài mắt lưới
Đâu hay đã rách tự khi nào
Chữ và nghĩa một thời ta sống
Vác búa lên non làm gã sơn tràng
Thương cây con ta đốn vào cây mục
Gió rít liên hồi càng thảm thương hơn
Hôm nay đọc lại bài thơ cũ
Lóc cóc nghe tiếng ngựa qua đèo
Gã sơn tràng giật mình rơi chiếc búa
Chạnh lòng ngơ ngẩn đứng trông theo…
5-3-2014
Chủ Nhật, 1 tháng 6, 2014
VỀ XỨ CẦM THI
Năm mươi năm thời gian như ngừng đọng
Năm mươi năm đường đất cứ dài ra
Đất xưa còn đó tình đã xa
Trường xưa như đã phủ rêu mờ
Mái ngói như bạc mầu hoài niệm
Cổng trường như chờ đợi tiếng chuông reo
Ta bước ngập ngừng bên suối mơ
Mong điều tốt đẹp khắp quanh ta
Rải như sỏi và reo như chim hót
Chúc tụng nhau hay hờn giận dưới hành ba
Người e lệ và người trầm ngâm vờ nghiêm nghị
Ngẫn cho hay cũng phải thế thôi mà
Tình thầy trò nghiêm trang hay lý lắc
Cái cú đầu thay cử chỉ tỏ tình
Vui với trẻ để xóa đi già cỗi
Nén thở dài để dẫn dụ niềm vui
Gieo tiếng cười để quên đi mệt mỏi
Đường hoa thơm trinh trắng sẽ lên ngôi
C.D.M.
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)