Thứ Ba, 8 tháng 7, 2014

ĐỨA CON ĐẺ NGƯỢC

Ta rặn vần thơ khúc ruột đau Thương thơ quá đỗi nghĩ lung trời Từng câu từng chữ tham lam quá Ôi đứa con hoang đàng Giữa thời buổi nhiễu nhương Toàn nói chuyện pha ngang Nghĩ khổ cả ruột gan C.D.M.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét