Đống Đa một nấm cheo leo
Ai hờn , ai khóc , đặt điều khói nhang
Tấm thân láo lếu cùng đường
Kể chi công trạng dở ương nực cười
Đem thân đi bỏ đất người
Sợi dây thòng lọng buộc đời sướng chưa
Đầu xuân gió thổi ù ù
Hồn hoang tê lạnh bây giờ ở đâu
C.D.M.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét