Qua sông để lại người yêu
Người về nhặt nụ yêu kiều nở hoa
Ta đi hái quả vô già
Cuối trời vẫy gọi lời thơ vô tình
Quên ta rồi lại quên mình
Luân hồi gió sớm hóa sinh sương chiều
C.D.M.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét