Thứ Sáu, 31 tháng 1, 2014

XUÂN ĐẤT KHÁCH



 Trần Trung Đạo
Xuân Đất Khách
Ai có về bên kia đất nước 
Thở dùm tôi hơi ấm quê hương 
Tôi, con én lạc mùa xuân trước 
Vẫn khóc âm thầm nơi viễn phương 
          Vẫn đếm xuân về trên đất khách 
          Nghe buồn nhỏ giọt xuống vai tôi 
          Ðèn ai thắp sáng bên kia phố 
          Nhớ quá, chao ôi, tiếng mẹ cười 
Bếp lửa than hồng sao chẳng ấm 
Tôi thèm một chiếc bánh chưng xanh 
Thèm nghe ai nói lời tha thiết 
Một lời chúc tụng bước sang năm 
          Ai có về bên kia đất nước 
          Chở dùm tôi nỗi nhớ qua sông 
          Hỡi em, cô gái mùa xuân trước 
          Còn đứng hong khô áo lụa hồng 
Lòng tôi cũng bạc theo màu áo 
Chiếc pháo giao thừa đã tả tơi 
Chén rượu mừng xuân tôi chẳng uống 
Chỉ uống đêm nay những ngậm ngùi. 
.............

CHÚC TẾT

                     Năm mới ha ha chúc mấy lời
                     Bạn bè khắp chốn của thằng tôi
                     Mặc đẹp xênh xang khoe nhan sắc
                     Ăn nhiều ngủ ít để còn chơi

                     Trời cho xuân đẹp hi hi hưởng
                     Sảng khoái phiêu du hả hả cười
                     Hoa đẹp líu lo chim chúc tụng
                     Gió vờn phơi phới nhuận màu tươi

                     Giang cả hai tay ta ôm tất
                     Khư khư giữ chắc chẳng cho lơi
                     Xuân này xuân nữa và xuân mãi
                     Thoải mái huyên thiên đắc ý cười

                                                      C.D.M.
                       

Thứ Năm, 30 tháng 1, 2014

HƯƠNG GIAO THỪA

            Em đến nhanh và bước vội vàng
            Vườn ta chưa kịp đón em sang
            Lối đi rải sỏi trắng tinh khiết
            Lá đã rơi đầy gieo nhớ thương

            Từng giọt sương tan thành huyễn mộng
            Làn gió vô tâm chợt thoắt về
            Quyện xoáy tim ta theo sau gió
            Đông tàn ném lại chút hương quê

            Vời gọi mái tranh xưa ấm áp
            Cành nên nói nhỏ chuyện giao thừa
            Bước đi em ấm và thanh thoát
            Ước gì giữ lại chút hương xưa

                                        C.D.M.    

TÌNH YÊU NHƯ HOA MUÔN HƯƠNG SẮC

                   Trời sinh hoa muôn hương muôn sắc
                   Tặng cho mình thưởng thức đó em yêu
                   Đừng đỏng đảnh dỗi hờn và kênh kiệu
                   Hãy luôn luôn gìn giữ nét yêu kiều

                   Anh chẳng như bướm kia tình khinh bạc
                   Hút nhụy rồi bay vút tận phương xa
                   Chỉ nhẹ nhàng như chim kia hót mãi
                   Những lời yêu như những bản tình ca

                   Chim và lá và hương như kết tụ
                   Một mối tình trong suốt tựa pha lê
                   Em hãy nhận những gì anh dâng hiến
                   Đừng để thơ anh mãi mãi lạc đề

                                                   C.D.M.  

CÓ MỘT LOÀI HOA

                Chợ hoa mỗi năm mỗi nhộn
                Xanh vàng đỏ tím vây người
                Sắc hoa mỗi ngày mỗi thắm
                Ước gì đầy mãi không vơi

                Khách du đi lên đi xuống
                Nhìn em mỏi mắt khôn về
                Nhìn kìa như là ước hẹn
                Để người quyến luyến đê mê

                Có một loài hoa biết nói
                Khiến người bỡ ngỡ dừng chân
                Nhìn hoa mà lòng chới với
                Hoang mang chẳng dám lại gần

                Hoa nở vì ai hoa nhỉ
                Trăm năm dễ có một lần
                Giữa một trời xuân mộng nị
                Dịu dàng một nét thanh tân

                                            C.D.M.    

Thứ Hai, 27 tháng 1, 2014

NGƯỜI XƯA

       Năm 1947 tôi học lớp Đệ Nhị Niên ban Thành Trung ( sau này đổi thành Đệ Lục , sau nữa là lớp 7 ) Ông thầy dạy Quốc Văn tên Nghệ ( hồi đó trường tản cư ở vùng kháng chiến gọi thầy là anh chị , không hiểu chạy vào Thanh Hóa ... cách xưng hô này còn tồn tại bao lâu ? ) . Anh Nghệ rất ái quốc và rất nghệ sĩ , anh ngâm thơ rất hay . Sau đây là bài thơ tôi học ở anh , không nhớ tên tác giả !
    Vị nào biết tác giả bài này  xin chỉ giùm .

                                    NGƯỜI XƯA

           Hôm nay tôi bỗng nhớ người xưa
           Mà gió nghìn năm chửa xóa mờ
           Dấu vết anh hùng trên đất nước
           Lòng tôi như muốn thét lên thơ

           Hình như hoa mới đỏ ngang trời
           Gương nước hồ Gươm vẫn sáng tươi
           Sắc thép triều Lê còn loáng bóng
           Muôn nghìn năm nữa vẫn không phai

           Đây trăng vàng lạnh của thu xưa
           Soi sáng Lam Sơn một bóng mờ
           Ghè đá mài gươm ngâm khúc hận
           Trông chừng non nước vẽ mưu cơ

           Tiếng gió lên như sóng Bạch Đằng
           Tôi cười và tự thấy kiêu căng
           Ngày xưa những mái đầu sương trắng
           Cũng quyết thi gan tiếng lẫy lừng

           Đây nơi oanh liệt của sơn hà
           Nắng đẹp tô vàng cảnh Đống Đa
           Khí phách oai linh còn rộn rực
           Chưa màng nghe khúc thái bình ca

           Đây những lâu đài lộng lẫy cao  
           Những hàng cây thẳng lá lao xao
           Vàng xanh cũng kể pha mầu máu
           Tráng lệ gì hơn mảnh chiến bào

           Trong thuở thanh bình của khổ đau
           Mắt hờn thường giục mấy giòng châu
           Gót giầy xa lạ rung lòng đất
           Bao kẻ điêu linh chẳng tiếc đầu

           Còn bao nhiêu bóng thoáng đâu đây
           Vang dội tim đơn sáng những ngày
           Tranh đấu của bao tững nghĩa sĩ
           Vì đời tắt thở giữa chua cay

           Sự nghiệp ngàn thu chửa thấy về
           Giữa đường sa gãy bước chân đi
           Âm thầm nhắm mắt trong tăm tối
           Ngậm nỗi lầm than khóc kẻ về

           Đây thành Hà Hội của ngàn xưa
           Dũng sĩ căm gan dưới bóng cờ
           Tuẫn tiết để không hàng kẻ địch
           Vùi trong hồn nước nắm xương khô

           Đây vết chân hùng của kẻ xưa
           Mà giông gió mãi vẫn chưa mờ
           Hôm nay nheo mắt nhìn thiên hạ
           Tràn ngập lòng tôi ngút khói thơ

                                               ?      
  

Chủ Nhật, 26 tháng 1, 2014

MƯA RẮC BÊN SÔNG

                                             theo ý thơ
                                                  Tô Đông Pha

                     Cành tre bên bến lặng nhìn sông
                     Tiếng hát theo giòng suôi gió Đông
                     Nắng nhạt như mơ , mưa lắc rắc
                     Tạnh rồi lóng vẫn thấy mưa giông

                                                      C.D.M.

Thứ Bảy, 25 tháng 1, 2014

HỌA THƠ TẠ QUANG KHÔI

   Nhận được meo của Tạ Quang Khôi nói về ước mơ cuối cùng của bạn , đọc rất cảm động , mà cũng chẳng biết nên vui hay buồn cùng bạn (!)

                                  ƯỚC MONG CUỐI CÙNG

                             Buổi tối vào giường chỉ ước mong
                             Sáng ra không dậy nữa là xong
                             Cuộc đời lắm nỗi buồn tê tái
                             Tha thiết chi cho nát cõi lòng

                                                           Tạ Quang Khôi

                                         VẪN ƯỚC MONG

                             Tám chục xuân rồi vẫn ước mong
                             Thanh bình non nước mới là xong
                             Nước trong , nước ngoại đều vui vẻ
                             Cất chén mừng xuân đỡ thẹn lòng

                                                               C.D.M.

        Bạn còn hai bài thơ nữa nói về cự chết :

                             Bao giờ tôi chết xin đừng khóc
                             Để níu chân tôi vướng cõi trần
                             Xin hãy cười vui giờ vĩnh biệt
                             Mừng tôi đã thoát nợ gian truân

                                                               T.Q.K.

                                  Xin cho tôi chết nhẹ nhàng
                         Đừng đau ốm nặng đừng mang tật nguyền
                                  Xin cho tôi chết bình yên
                         Ngủ đêm không dậy hết phiền hết lo

                                                                T.Q.K.

                                           ĐỐN NGỘ

                                Có nhiều cái chết bạn ơi
                        Nằm chơi dưới mộ có người khóc to
                                Cũng là một kiếp giang hồ
                        Toán lai cũng sướng khỏi lo chuyện đời
                                Ta cười thôi bạn mình ơi
                        Nghe người thút thít cũng ... vui thân già
                                Cười hay khóc cũng là ta
                        Ta hay không ta ... ngộ ra ... là gì  ?

                                                               C.D.M.            
    

KHÓC LÊ HIẾU ĐẰNG

                       Chết là hết hay chưa là hết
                       Có người chết đi để được phong thần
                       Có người chết đi để làm ma quỷ
                       Nhưng anh chết đi để thành nhân dân

                       Được phong thần chưa chắc đã không gian
                       Thành ma quỷ vì sinh thời ở ác
                       Anh bỏ triều đình về với nhân dân
                       Nên khi chết vẫn quang minh lỗi lạc

                       Giữa thời kỳ mạng người như rơm rác
                       Cái chết chẳng qua một chuyến luân hồi
                       Đã dám sống một đời bất khuất
                       Thì chết cũng là bất tử anh ơi

                                            Bùi Chí Vinh        

Thứ Sáu, 24 tháng 1, 2014

VÀO CHÙA THẤY LẠC QUAN

                   Mưa xuân lất phất rắc như rây
                   Lạnh ghẹo vườn hoa , hoa nở gầy
                   Chạnh nhớ quê nhà trong đói lạnh
                   Thôi đành đem hận thả mây bay
                   Đền chùa tiền lẻ trao tay Phật
                   Miếu mạo buồn hiu dựa khói mây
                   Dân Việt lạc quan nhìn oản chuối
                   Miệng cười sao mắt cứ cay cay

                                                    C.D.M.

Ừ THÌ NHƯ MƠ

                        Là mộng ư ! Sao thấy giống đời
                        Còn bao nhiêu nỗi cứ rong chơi
                        Vui bạn , vui thơ , vui cảnh đẹp
                        Cười ta , cười tớ , cười như mơ
                        Ăn ngon mặc đẹp đi đây đó
                        Trà rượu cà phê thưởng sơ sơ
                        Bạn cười  : hâm quá ! Ừ ... thì thế
                        Thoắt hiện ngoài hiên bóng nguyệt mờ

                                                          C.D.M.

Thứ Năm, 23 tháng 1, 2014

SỚ TÁO NHIỀU CHUYỆN

                           Ơi hỡi Ngọc Hoàng
                           Ở dưới nhân gian
                           Dạo này lắm chuyện
                           Nhưng thần ráng kiếm
                           Câu chuyện làm quà
                           Đường đi quá xa
                           Thôi dùng Net vậy
                           Thần không nói bậy
                           Chuyện thật ấy mà
                           Chẳng dám dang ca
                           Nói toàn chuyện bịa
                           Chẳng dám cà khịa
                           Nói chuyện khó nghe
                           Nhưng nếu muốn nghe
                           Là chuyện ngọt sớt
                           Chẳng thêm chẳng bớt
                           Chẳng muối chẳng đường
                           Chuyện dở chuyện ương
                           Thì thần ném quách
                           Xin nghe thần mách
                           Một chuyện ly kỳ
                           Chẳng phải âm ty
                           Chẳng nơi đền miếu
                           Thần đợi chỉ biểu
                           Mới dám ngỏ lời
                           Còn nói khơi khơi
                           Là chuyện huề vốn
                           Nói rồi thì trốn
                           Nhưng chẳng ngõ nào
                           Chạy vào chiêm bao
                           Tâu chuyện lãng xẹt
                           Hứng chuyện cũng hết
                           Xin phép gút bai
                           Đường ảo còn dài
                           Ngựa ảo chưa tới
                           À mà chẳng vội
                           Ráng nói một lời
                           Ơi Ngọc Hoàng ơi
                           Ráng bảo trọng nhé

                                           C.D.M.    

      

HOA ĐÀO

                                 Má đào em đẹp lâng lâng
                         Có ai đem gả gió Xuân mất rồi
                                 Anh ngồi đếm giọt sương rơi
                         Ở đây lạnh một góc trời cuối Đông
                                 Cầu cho đôi má thêm hồng
                         Bước ai phấp phới vào trong vườn đào
                                 Không dám gần , chỉ ước ao
                         Hoa kia người nọ xôn xao tim mình
                                 Tim đập mạnh , người lặng thinh
                         Ngắm hoa mấy kiếp ... để dánh ... kiếp sau
                                 Hoa ơi xin chớ phai màu

                                                              C.D.M.  

TÓC

                             Tóc ai thả suối bên trời
                     Long lanh huyền diệu bồi hồi nắng xuân
                             Giọt sương ai đượm đầu cành
                     Tay ai vuốt nhẹ bên mành Tiêu Tương
                             Nắng lên cho đẹp môi hường
                     Dáng kiêu sa đẹp còn vương mây hồng
                             Suối mềm như lụa đem hong
                     Vẫy ai trong gió cuối Đông xa vời
                             Lặng nhìn từng sợi tình rơi
                     Yêu em ta dệt mây trời quê xưa
                             Bên non suối tóc có chờ ?

                                                         C.D.M.

Thứ Sáu, 17 tháng 1, 2014

HÍT HÀ

                                                      họa thơ bạn Tím
                                                   biệt danh Trại Xuân Hương

                           Đầu năm chúc nhỏ bạn mình nha
                           Trên dưới đều ngon ngó chẳng già
                           Lên đỉnh khỏe ru không hà hít
                           Xuống khe phơi phới chẳng ai da
                           Ngày cày chẳng mệt , lâu lâu ,,, nữa
                           Đêm ngủ không ngon , thức dậy ... và
                           Cũng muốn dối già nhiều năm nữa
                           Cho người lé mắt tụng cùng ca

                                                            C.D.M.

Thứ Năm, 16 tháng 1, 2014

THƯỞNG THỨC CHÚT CHÚT THÔI

                              Rượu tuếnh toáng gặp người tri kỷ
                              Cờ ngẩn ngơ nước lỡ nước còn
                              Hoa ngắm chút của trời chớ phí
                              Kệ nàng trăng lãng đãng đầu non

                                                            C.D.M.

Thứ Tư, 15 tháng 1, 2014

TÙY TRUNG TIỆN HỨNG

                                                  nhân đọc những bài thơ :
                                                     Tùy hứng và Tùy tiện hứng

                          Hứng gì mà sáng thế
                          Sáng như đêm ba mươi
                          Tớ đi tìm mặt trời dưới hỏa ngục
                          Tìm mặt trăng trên sao Kim
                          Đêm ba mươi không thấy Khủng Long
                          Ơ kìa rắn độc biến Thị Lộ
                          Thị Lộ biến Thái Hậu Lê thị Anh
                          Trăng khó bán thì đem đổi Kiều Nữ
                          Dạy cho chân dài biết bay
                          Và quan tham cướp tiền từ tay Phật
                          Ba trăm sáu mươi lăm lần
                          Chơi trò ú tim
                          Tiền tỉ chạy trong bóng tối ngờ ngờ
                          Nào cần cái gì dẫn đường
                          Cái ấy khó gọi tên
                          Vì ngôn ngữ huyền diệu
                          Chỉ để ném vào ly rượu
                          Đốt người đỉnh cao
                          Không tìm ra sự thật

                                                     C.D.M.

Thứ Ba, 14 tháng 1, 2014

NÔM CHƠI NGÀY TẾT

                                                       mừng bạn Thái văn Khôi
                                                              tám mươi tuổi

                            Mới thoáng đây mà đã tám mươi
                            Cũng vui cũng sướng một đời người
                            Thăng trầm thế sự đều qua cả
                            Chẳng trách làm chi cái lão trời
                            An tại chân tâm ta tự biết
                            Giây giàm buộc tớ phải buông lơi
                            Nghiêng ngắm bóng mình , ồ thú vị
                            Tâm sự cùng nhau ta với ngươi

                                                             C.D.M.

ĐIỀU ƯỚC NGÀY TẾT

                                                      họa thơ tết của bạn

                           Tết đến chạy theo quá mệt người
                           Rau hoa thịt cá kém màu tươi
                           Trẻ nhỏ xênh xang manh áo đụp
                           Già nua bó gối méo môi cười
                           Sàn diễn toàn là ma với quỷ
                           Quanh mình chỉ thấy rặt đười ươi
                           Bao giờ bọn chúng đi cho hết
                           Ngày tới mừng xuân mới vẹn mười

                                                          C.D.M.

THẾ ĐỦ RỒI

                                                          dịch thơ Đường :
                                                             tác giả viết : tới chốn xưa ,
                                                             không thấy bóng người ,
                                                             chỉ thấy cành bông hạnh lấp ló đầu tường !

                                  Rêu xanh xanh buồn dưới dấu hài
                                  Nghển cổ ngóng hoài chẳng thấy ai
                                  Chỉ thấy sắc xuân trên cợt khách
                                  Đầu tường lấp ló cánh hoa tươi

                                                                C.D.M.  

Thứ Hai, 13 tháng 1, 2014

GỬI EM GỬI ANH

                                     Nơi em xa cõi mịt mù
                              Biết tìm đâu một con đò sang ngang
                                     Giấc mơ vượt Thái Bình Dương
                              Thuyền nan sóng cả khôn đường đỡ ngăn
                                      Ước gì biển hẹp một gang
                              Ngồi trên nón lá lướt sang thăm tình
                                      Trời xui mộng vỡ tan tành
                              Ngồi suông biết gửi tâm tình sao đây
                                      Mượn chim , mượn gió , mượn mây
                              Gửi em bóng dáng những ngày xa xưa
                                      Trường xưa , đường cũ xa mờ
                              Đền thiêng , thành quách , cung vua , phật đài
                                      Gửi em tiếng sáo đêm dài
                              Tiếng chuông buổi sớm tiếng ai gọi đò
                                      Gửi em gà gáy xế trưa
                              Nôn nao hò hẹn bây giờ hụt hơi
                                      Nhớ em cách mấy biển trời
                              Nhớ anh em gửi một lời bâng quơ
                                      Quê hương đóng kín then cài
                              Gửi anh không khí bên trời Tự Do

                                                                 C.D.M.

Thứ Ba, 7 tháng 1, 2014

ÁNH MẮT NGƯỜI THƯƠNG

                                     Trời xuân xanh đỏ tím hồng  
                               Bầy ra vui mắt anh hùng nghỉ ngơi
                                     Buông thơ vắt trán ngẫm đời
                               Trăm năm nháy mắt tức cười hay chưa
                                     Bao nhiêu vẻ đẹp cho vừa
                               Thi nhân ca tụng sớm trưa chẳng tường
                                     Sao bằng ánh mắt người thương
                               Ngàn âu yếm ướp lên hương mắt người

                                                                  C.D.M.  

MÙ KHƠI

                                 Trăm năm rồi sẽ mù khơi
                          Dấu chân chim lạc cuối trời giá băng
                                 Vô tình đất chẳng níu chân
                          Cánh chim chở nặng tình anh nghẹn ngào
                                 Đuổi theo tiếng suối dạt dào
                          Hoa bên ghềnh thác vẫy chào chia ly
                                 Em đi chẳng để lại gì

                                                       C.D.M.

EM CHỢT ĐẾN

                            Ta không mong mà sao em chợt đến
                            Ngẩn ngơ nhìn nhớ chuyện cũ xa xăm
                            Những bước chân nhẹ nhàng như đánh động
                            Hay mơ hồ che dấu vết thời gian

                            Hình như em và ta đều chợt thấy
                            Trong ánh nhìn mệt mỏi tuổi già nua
                            Ta gọi về tiếng thơ tình đã cỗi
                            Em đu đưa níu gọi một câu đùa

                            Chỉ thế thôi , em về còn để lại
                            Một cung đàn dang dở góc trời riêng
                            Ta bứt phá bút thần trang giấy hẹp
                            Giữ đi em một chút mọn tình điên

                                                           C.D.M.

Thứ Hai, 6 tháng 1, 2014

NGHẸN NGÀO


NGHẸN NGÀO
(Cảm xúc sau khi đọc tin "Nhiều bé gái Việt Nam maị dâm ở Cam Bốt do chính cha mẹ đem bán giá rẻ mạt".  Báo Thời Luận Thứ Sáu ngày 3/2/2006.)
 
 

Vì tiền, cha mẹ bán con
Những em gái tuổi chim non: chín, mười
Thơ ngây, em nhoẻn môi cười
Biết chi đời với con người hiểm hung
Biết chi tàn nhẫn, gian hùng
Đang xô em xuống tận cùng đau thương
Bán vui cho kẻ giải buồn
Hồn nhiên chết thảm trên đường tuổi thơ !
Kinh hoàng, nhục tủi từng giờ
Không vừa lòng khách, roi chờ, máu rơi ....
Bơ vơ, em, giữa chợ người
Trí khôn chưa đủ hỏi đời vì đâu
Vì cha mẹ cạn tình sâu
Hay vì xã hội đỏ màu mà ra ?!
Em ơi, con chó, con gà
Còn thương con, huống người ta ... Hỡi Trời !!!

Xót em, tôi giận lũ người
Dòng thơ pha lệ, em ơi ....nghe.n ngào ...
Tôi tin rằng có Trời cao
Kẻ gieo gió bão, gặt vào cuồng phong !!!


Ngô Minh Hằng
 

Chủ Nhật, 5 tháng 1, 2014

THƠ GỬI NGƯỜI XA XỨ



Cao Thoại Châu
THƯ GỬI NGƯỜI XA XỨ


Bạn hẹn sẽ về thăm nước cũ
Tận mắt nhìn dâu bể giang sơn
Mọi thứ bày ra như trẻ con bán hàng thời thơ ấu
Lá làm tiền mọi thứ y nguyên

Xa xứ tuyết về cho ấm lại
Vớt nước sông lên mà rửa ưu phiền
Sông khi đầy khi vơi khi cạn kiệt
Giống lòng người khi đục khi trong

Sóng đập vào hồn ta như kè đá
Đã bao mùa giờ cũng bám rong rêu
Đêm vẫn nghe tiếng đời róc rách
Có đếm nước đâu mà biết ít hay nhiều

Ta vẫn mang cho mình hồn cố quận
Đường về thăm thẳm gió mang mang
Chiều nhiệt đới dẫu không lạnh lắm
Mà gây gây giá rét trong lòng

Bạn hẹn ghé thăm ta uống rượu
Thì thiếu gì nước mắt quê hương
Ở bến đò có bao người lỡ chuyến
Gióng tai nghe hiu hắt tiếng đàn kìm

Quá lâu rồi chẳng còn ly cốc
Ta vẫn thường rót rượu ra tay
Hai bàn tay có bao nhiêu ngón
Rót bao nhiêu chẳng được một ly đầy!

Đừng hỏi chuyện văn chương thơ phú
Và đừng mang thế sự ra bàn
Những thứ ấy khác chi hàng lậu
Chỉ dành cho những kẻ tay ngang

Dẫn bạn thăm đâu cho phải lẽ
Thăm đường lên trời có thể sẽ vui hơn
Cỏ hoa thắm bốn mùa không thiếu
Chầm chậm nước trôi trong vắt không ngừng!
6-1-2014

Thứ Sáu, 3 tháng 1, 2014

Ả HẰNG BUỒN TRỐN RỒI

                                                           họa vần một ông bạn
                                                                 ra vần khó

                                Bụng buồn chẳng có một xu teng
                                Muốn viết vài câu lại tối đèn
                                Lưng đã rêm rêm chờ đấm bóp
                                Đợi hoài nào thấy tiếng leng keng
                                Góc nhà rúc rích thây thằng chuột
                                Đêm lạnh lười nghe chú dế mèn
                                Gọi mãi ả Hằng không lên tiếng
                                Dấu mình cung Quế đã cài then

                                                                 C.D.M.
                                                      đêm mồng một tháng chạp  

Thứ Tư, 1 tháng 1, 2014

TA CHỈ MUỐN NÀNG XUÂN

                                           Thu tới ta đuổi xéo
                                           Xuân đẹp ta ôm vào
                                           Lòng ta tuy nhỏ xíu
                                           Ôm càng ấm chứ sao

                                   Mấy chục năm qua lòng khao khát
                                   Mong trời thay đổi ấm lòng người
                                   Mong Thu êm dịu vui muôn họ
                                   Xuân tới đều đều khỏi ước ao

                                           Sao Đông ác quá trời
                                           Sao mùa hè gắt gỏng
                                           Thơ chẳng ưa mắt nhìn
                                           Nhạc chẳng nghe lọt tai

                                    Đi hết cả đi cho khuất mắt
                                    Chỉ để nàng xuân nhởn nhơ thôi
                                    Ôm xuân vào lòng vui như hội
                                    Cho lão trời già nghỉ cuộc chơi

                                                                 C.D.M.