Cơm cháo đều đều vẫn thấy đau
Đau trong ẩn ức trong thâm sâu
Trăm năm ngắn nhỉ ? Ồ không tới !
Chớp mắt trăng già , sao trốn đâu
Nhớ , nghĩ rồi thương , ồ thân phận
Trần gian bạc quá , bớ ông trời
Ba ngàn thế giới trôi quanh quẩn
Không chốn trú chân để đợi người
Ta hận thân ta không lo nổi
Còn đâu tâm sự để lo người
Ném một tờ thơ không hẹn tới
Quay cuồng tĩnh lặng chốn chơi vơi
C,D.M.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét