Bên cát , bên non sóng dập dềnh
Nhìn ra thế giới lại buồn tênh
Người ta chiếm lĩnh nền khoa học
Đời sống quê mình quá bấp bênh
Cầm bút ngẩn ngơ thêm nỗi thẹn
Ném buồn qua biển , biển mông mênh
Đường xa lắm nỗi hờn mây nước
Mỗi bước nhìn quê mỗi gập ghềnh
C.D.M.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét