Mưa cuối thu và đầu nỗi nhớ
Một chút gì rơi rớt xóm hoang vu
Đầu sông xanh và cuối cồn mây tím
Nơi chôn vùi kỷ niệm thuở xa xưa
Đất không nói cứ ngồi im chịu trận
Mưa phũ phàng từng đợt nước oan khiên
Trời xa xa nhắn nhủ về quê mẹ
Tiếng rì rào âm vang vọng vào tim
Mưa vách thành xưa , mưa thách đố
Đợt sóng buồn vỗ nhẹ vết thời gian
Đất nước nằm im thương hết biết
Gột rửa hoài không sạch vết hoang
C.D.M.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét