dịch Phong Vũ Vãn Bạc
của Bạch cư Dị
Bụi lau khóm trúc giữa mênh mông
Thuyền nhỏ xa mờ lãng đãng trông
Mưa suốt mùa xuân rêu xanh sắc
Ngày dài gió lộng sóng không cùng
Trăm năm chớp mắt qua già nửa
Muôn việc rồi ra cũng hoá không
Rốt lại đời ta lang thang mãi
Như lông hồng lơ lửng từng không
C.D.M.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét