Nhớ ngoại về thăm nặng nhớ thương
Qua sông cách bến tới thôn làng
Đầu thôn mô đắp tre rào lại
Chẳng thấy câu hò , chỉ thở than
Tình người xa cách bởi rào gai
Sông nước đầy vơi , ngoại thở dài
Năm nay sao thấy làm ăn khó
Nhân tai theo bén gót thiên tai
Thưa ngoại : giữa đường con thấy ghê
Trôi sông xác chết cháy đen sì
Anh em giết lộn ... gì ... gì ... đấy
Sáng bạn chiều thù , nhanh quá đi
Cảnh buồn , người ác quyện thê lương
Ngẫm cảnh quê ta luống đoạn trường
Đồng ruộng úa vàng chiều hấp hối
Trâu già người mệt bước hoang mang
Tôi đứng nhìn quê quặn thắt đau
Gió chiều sẽ hỏi : cậu về đâu ?
Quê hương ra thế ! Sao hở ngoại ?
Con ngẩn ngơ nhìn , chẳng biết sao !
C.D.M.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét