Ông nội em gọi là già
Chân đi loạng quạng nhưng mà còn gân
Mặt mày ông lắm vết nhăn
Bởi nghĩ những chuyện xa gần tào lao
Văn chương thi phú gì đâu
Cà phê trà rượu vùi đầu ngâm nga
Sao mà chẳng giống người ta
Khi em hỏi lắm ông đà lảng đi
Các ngươi thì biết cái gì
Trẻ già lớn bé ngu si một bầy
Thế rồi ông lại như ngây
Gãi tai , bứt tóc , nhổ râu , vuốt cằm
Thương ông giọt lệ khôn ngăn
C.D.M.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét