Bồn chồn thức trắng một đêm thâu
Ta đợi nàng thơ cho mấy câu
Đốt hết điếu này qua điếu khác
Ỡm ờ nàng ngoảnh mặt đâu đâu
Cà phê nhấp giọng hứng không về
Chỉ thấy màn đêm lạnh ủ ê
Rủ rỉ tiếng gì bên góc cột
Hóa ra dế nói chuyện thầm thì
Lên mạng kìa trông nơi góc núi
Đông về tuyết xuống tái cùng tê
Em nhỏ ở truồng trông tội nghiệp
Bên đời em sống kiếp lê thê
Chân trần bé nhỏ đạp trên băng
Em có biết chi chuyện bất bằng
Chỉ có mẹ em cầu nguyện mãi
Người trên toàn nói chuyện lăng nhăng
Trời ạ tứ thơ về bất chợt
Nhưng trang giấy khó hiện lên lời
Mực đã cạn khô mà lệ rớt
Môi buồn chợt thoát tiếng trời ơi
C.D.M.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét