Ta sức kình thiên hề !
Vung một đường gươm hỏi tội Thần Chiến Tranh
Ta bắt giam y vào hỏa ngục
Để đời thôi máu lửa hôi tanh
Ta làm phép hồi sinh
Những oan hồn tử sĩ
Đem nụ cười về cho chinh phụ , trẻ thơ
Và bao cô gái hờn nhan sắc
Sẽ đẹp như từ trong giấc mơ
Ta vẫy tay hề ! Suối ca chim hót
Ta lặng nhìn hề ! Hoa cỏ dâng hương
Ta đem trăng rải vàng thôn xóm
Nâng giọng hò lên vút bốn phương
Buổi sáng hề ! Ta say nằm rừng U Minh
Vì rượu nếp than , vì cua rắn ngọt
Trưa ta chèo thuyền trên Hương Giang
Nhìn mưa Ngự Bình trắng xóa
Mà thương xứ Huế vô vàn
Chiều ta đến tắm giòng sông Nhị
Ôm đất phù sa ném ải Nam
Ta nghe gà gáy từ Trung Quốc
Mà nhớ xưa tình Dương Tử Giang
Ta cũng có một người yêu
Mang tên loài hoa xanh nhỏ
Ta cần nàng hơn tiếng thở
Vắng phút giây ta nhớ biết bao nhiêu
Nhưng từ chim Lạc xa Dương Tử
Cơn gió hồng hoang cát bụi nhiều
Ta bỏ trời cao rơi ngục thẳm
Vì nàng ta hái trái đăm chiêu
Rồi thiên thần gãy cánh
Ta mất đi quyền vạn năng
Đời ta một kiếp đầu thai lỡ
Ôi da vàng nhược tiểu lầm than
Đời ta chưa trọn niềm mơ nhỏ
Còn nói làm chi chuyện thế gian
Từ đấy ta điên vì vẫn nhớ
Điệu cuồng ca tiền kiếp mang mang
Lê Hà Uyên
Tác giả tên là Lê văn Quới giáo sư Phan Thanh Giản , Cần Thơ
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét