Em hiện đến rồi em đi xa mãi
Bước chân nào lưu luyến chốn xa xưa
Áo em còn gió cợt với mây đùa
Và tóc biếc luyến trời tình êm ái
Em đã đến và đã đi rồi nhỉ
Rèm mi theo ánh mắt vẫn mờ xa
Và tiếng hát nhẹ như làn sương bạc
Qua rèm song vào trang giấy nhạt nhòa
Muốn viết chuyện chúng mình nhưng khô mực
Thơ văn nào đuổi kịp bóng thời qua
Ngồi im lặng vô hồn nhìn trang giấy
Nhật ký buồn in dấu vết chân xa
C.D.M.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét