Trời chiều bên ghềnh nghe hơi sương
Bên núi bên sông sương toả buồn
Sóng cỏ mênh mông tiếng sáo diều
Cỏ già cỏ úa ngái mùi hương
Cỏ ơi hãy nói lên đi chứ
Tình ta tình ngươi dứt hồi chuông
Tĩnh lặng tuyệt đối không gian tím
Còn lại gì cho ta chờ mong
Phóng hết tình đi không giữ lại
Ta ngồi ôm cỏ đọc thơ suông
Sóng cỏ dập dờn như vô tận
Còn lại bên ghềnh một tiếng chuông
C.D.M.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét