Thứ Tư, 7 tháng 8, 2013

HOẠ THƠ NGUYỄN BỈNH KHIÊM

                                              NGƯỜI CỦA

                              Đời nay nhân nghĩa tựa vàng mười
                              Có của thì hơn hết mọi lời
                              Trước đến tay không nào thiết hỏi
                              Sau vào gánh nặng lại vui cười
                              Anh anh chú chú mừng hơ hải
                              Rượu rượu chè chè thết tả tơi
                              Người của lấy cân ta thử nhắc
                              Mới hay rằng của nặng hơn người

                                                                N.B.K.

                                           LỢI ÍCH NHÓM

                               Tình người là chín (1) bạc là mười
                               Bè cánh là xong chẳng lắm lời
                               Một lũ tiểu nhân nhe răng ó
                               Bao nhiêu quân tử méo môi cười
                               Nhóm này nhóm đó cùng lợi ích
                               Phe nọ phe kia rách tả tơi
                               Tình nghĩa hôm mai như chong chóng
                               Biết bao giờ chúng mới nên người

                                                                C.D.M.

                                               NƯỚC NON

                                Nước non nào phải của ai đâu
                                Nhiều ít công hầu cũng mặc dầu
                                Khó chẳng dở dang , không chẳng luỵ
                                Được chăng hậm hực , mất chăng âu
                                Anh hùng người lấy tài làm trọng
                                Ẩn dật ta hay thú có mầu
                                Gấm ấy ai phù vạc Hán
                                Đồng giang xử một cần cau

                                                                N.B.K.

                                                  LO NƯỚC

                                 Sự này nào biết hỏi ai đâu
                                 Nào tướng nào quan cũng mặc dầu
                                 Đánh mẹ đánh cha làng với huyện
                                 Thuyết này thuyết nọ Á cùng Âu
                                 Giang san đảo lộn làm đắc sách
                                 Sông núi buồn thương đã đổi mầu
                                 Chẳng lẽ không người lo nước
                                 Lệ buồn gửi một vài câu

                                                                  C.D.M.

                                       MỘT BẦU MỘT BÁT

                                 Một bầu một bát vững sơn tăng
                                 Thế sự ngoài tai biếng nói năng
                                 Hoa nở luống hay tin gió
                                 Đêm thanh còn thấy dáng trăng
                                 Già , ai ủ thông làm củi
                                 Trẻ , người yêu trúc mọc măng
                                 Nếu có công danh thì có luỵ
                                 Cho hay dù có chẳng bằng chăng

                                                                  N.B.K.

                                     CÓ TƯƠNG LAI CHĂNG  
                                  Lương thì hẻo quá giá thì tăng
                                  Đành nhịn mồm thôi biết nói năng
                                  Đói bụng thì ngồi đớp gió
                                  Khi buồn nói chuyện cùng trăng
                                  Gốc già thêm thẹn thân trúc
                                  Bao giờ mới thấy mọc măng
                                  Giáo dục không lo bồi đắp
                                  Tương lai đất nước còn chăng

                                                                  C.D.M.

                                           Ở THẾ MỚI HAY

                                   Thế gian biến cải vũng nên đồi
                                   Mặn nhạt chua cay lẫn ngọt bùi
                                   Còn bạc còn tiền còn đệ tử
                                   Hết cơm hết gạo hết ông tôi
                                   Xưa nay những trọng người chân thật
                                   Thiên hạ nào ưa kẻ đãi buôi
                                   Ở thế mới hay người thế bạc
                                   Giầu thì tìm đến khó tìm lui

                                                                  N.B.K.

                                              THỜI MẠT NGƯƠN

                                    Ngồi nhìn mọi sự thấy suy đồi
                                    Chỉ thấy cay chua chẳng thấy bùi
                                    Những tưởng quan quyền không khứng nhục
                                    Ai ngờ vua chúa chịu làm tôi
                                    Người ngay chỉ chết vì chân thật
                                    Kẻ láo đều lên bởi đãi buôi
                                    Ở hậu khôn chen thằng ở bạc
                                    Nó ăn dầy rồi tính chuyện lui

                                                                    C.D.M.                     
                            

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét