TÁM MƯƠI BA PHẢI TỰ TRÀO
Đã tám mươi rồi , thực vậy ư
Nhân chia trừ cộng một đời hư !
Mắc thân nhà giáo còn vương vấn
Cam phận cỏ bồng đã ngất ngư
Mây trắng đẩy đưa đời lữ thứ
Áo xanh ràng buộc nếp thi thư
Thị phi phải quấy như đen trắng
Sao đúng , sao sai , sao cũng ừ
Phạm Khắc Trí
MÂY TRẮNG ƠI , Ừ VỚI TA ĐI
Tám chục xuân rồi , bạn đó ư
Thua hai tuổi tớ vốn thằng hư
Hai thằng lang bạt đời dâu bể
Bốn biển ngập ngừng bước ngất ngư
Đất mẹ mất tiêu văn hiến cũ
Quê cha còn lắm chuyện phần thư
Nỗi buồn tới cổ thì lơ láo
Nghe chuyện thị phi nhắm mắt ừ
C.D.M.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét