Thứ Bảy, 2 tháng 11, 2013

THƠ ĐÔNG AN



                                  
 
MƯA TIỄN THU ĐI

Cơn mưa dầm phủ mờ dòng bão lũ
Sóng nước chập chờn các nẽo mông lung
Đường phố nát tràn đầy như biển cả
Cánh tay gầy chới với giữa không trung
Trong gió lộng nghe tiếng mưa hối hả
Tiễn đưa nhau mang sắc áo thu vàng
Đông nhẹ đến ngẫn ngơ len buốt giá
Một chút tình còn lắng mãi chưa tan...
Con trăng thu giấu mặt - mây trôi trôi
Lớp lớp tuôn rơi những sợi tơ trời
Chiếc lá lìa cành nghiêng sầu xuống tuổi
Xoay ngược thời gian cuối xuống biển đời
Những dòng sông dẫn lũ về biển Mẹ
Một nhánh buồn lan nhẹ tận tâm cang
Mật ngọt ướp trong lời yêu ma quái
Nên thành sầu vằng vặc tháng năm tàn...
Tôi đứng lặng bên khung trời ký ức
Ôi mùa thu sao lại tiễn thu phai !
Biển xôn xao đến bão lũ lạc loài
Chợt khóe mắt đọng giọt sầu huyền thoại.
Saigon,  ngày 31 tháng 10 năm 2013
Đ.A.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét