Thời gian không biết đi sao thời gian vội vã
Không gian không biết buồn sao ủ rũ chia phôi
Tuổi xuân ơi , ước gì không xê dịch
Mãi bên người và mãi mãi tươi vui
Ngàn lần hứa tình ta luôn bền chặt
Rồi bên trời nước chảy có ngoái đầu ?
Nước cứ lạnh lùng như không quen biết
Gió thổi quáng quàng níu kéo giữa trời sâu
Người đẹp đứng chênh vênh như vẫy gọi
Dáng tiên nga lơ đãng lạnh rèm mi
Gió mài dũa thời gian cho phai lạt
Bước bên cầu rơi nhẹ khói chiều mê
C.D.M.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét