Gió Bấc về xác xao nỗi nhớ
Mầu thời gian tím tái mặt tha phương
Khi xưa nhớ làn da nứt nẻ
Thở khói ra cho bớt nỗi cô đơn
Giọt sương lạnh rơi rơi trên sân vắng
Gió luồn qua phên liếp gọi đông về
Ai nhớ ai chất chồng như gánh nặng
Vai nào chịu nổi sức tương tư
Em hời em hãy ra sân đón gió
Anh gửi tình anh theo Bấc đưa về
Hay em ngại không đưa tay đón Bấc
Mà để tình vụt hẫng dưới trăng sao
C.D.M.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét