Cát im lìm nằm trơ cho nước xô
Từng đợt phũ phàng tấp mãi vô bờ
Giữa trời xanh mây đi không ngoái lại
Lá khô buồn bay quẩn vẻ bơ vơ
Có những điều vô vị mãi ngàn năm
Những vô duyên những lạt lẽo âm thầm
Nhưng chiều nay giật mình nghe tiếng lạ
Tiếng lòng mình hay tiếng gọi xa xăm
Tiếng em hát thả vô tình qua biển
Từng đợt buồn treo mãi cuối sông Ngân
Anh heo hút cuối trời và cuối biển
Muốn gọi mà thôi , lại ngại ngần
Biển ơi nói giùm ta đi nhé
Tâm sự này ta chôn giấu từ lâu
C.D.M.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét