Quê hương ta đổi đời từ độ ấy
Ta về thăm chẳng thấy dáng ngày xưa
Xưa đàn trâu chạy ven đê vui quá
Nay lấn đê cao ốc nhấp nhô đùa
Xưa bình minh tiếng chim nghe êm ả
Nay đoàn người thiếu ngủ lết ra đồng
Những lo toan với ngày mai khó liệu
Chi phí nhiều món quá tính không xong
Xưa hoàng hôn ráng đỏ vàng đẹp quá
Gió thanh bình êm theo bước chân về
Nay chẳng thấy sáo diều lên vi vút
Đêm thở dài ngao ngán nỗi tình quê
Ruộng đồng kêu cứu dân làng vô tội
Nào biết gì sổ đỏ với bìa vàng
Ruộng đào xuống đắp lên ngày tan nát
Khủng hoảng thừa ráng chịu cấm than van
Miếu chùa đền xưa thâm nghiêm kín cổng
Cầu tổ tiên xin Trời Phật thấu lòng
Nay thờ dâm thần lăng nhăng mê tín
Ni cô mặc đồ lính hét xung phong
Ta trở về nhìn quê hương ngơ ngáo
Sao lạ lùng đến thế hỡi quê hương
Trẻ nhỏ xin tiền , ông già mưu mẹo
Xé lòng nhau rơi lệ cảnh buồn thương
C.D.M.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét