Thứ Bảy, 29 tháng 6, 2013

VỊNH CÀ PHÊ

                              Một tách đưa lên khói bốc thơm
                              Đỡ cơn mệt nhọc lại tiêu cơm
                              Tay pha ngọt nhạt đừng chê trách
                              Phích chảy mau thưa chớ nguýt lườm
                              Nâng chén say sưa chàng liếm mép
                              Tình tiền e lệ thiếp che mồm
                              Sau khi uống cạn niềm yêu ấy
                              Đáy cốc soi hình bóng Lạng Sơn

                                                               Hoàng Cầm
                                                             Lạng Sơn 1948   

 bài hoạ :
                                           CÀ PHÊ SAY

                               Cháy khét cà phê vẫn thấy thơm
                               Xa nhà lưu lạc lại thèm cơm
                               Ưa vui sáp lại e rằng nguýt
                               Thấy thích mon men sợ bị lườm
                               Thi sĩ xôn xao thơ lẻm mép
                               Mỵ Nương lỏn lẻn áo che mồm
                               Cà phê chưa cạn đà chếnh choáng
                               Tưởng tượng bên sườn núi Thái Sơn

                                                                  C.D.M.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét