Đi qua hàng phượng gió rơi
Vì em ríu rít mây trời hồng thêm
Nhìn qua tà áo lụa mềm
Vì em khúc khích mềm thêm sợi tình
Sợi tình lả lướt mong manh
Áo em chụp hết vườn tình đầy thơ
Thơ chạy trốn chẳng thoát đâu
Qua tà áo chợt sụp cầu sông Ngân
Tóc thề thả gió cuối sân
Chụp theo hụt hẫng thi nhân dại khờ
Dưới nắng hè tà áo mơ
Ơn ai mầu trắng trinh thơ nắng hè
C.D.M.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét