Nhớ gì như nhớ người yêu
Không chăn gối lại càng nhiều mộng mơ
Giờ này em ngủ có mơ
Nửa vòng trái đất có ru thơ tình
Ta ngồi ngậm giọt sương trinh
Tương tư ánh mắt lung linh sao trời
Bên đèn đếm giọt sầu rơi
Nhớ em khắc khoải một đời phù du
Hồn ta chìm đáy sương mù
Côn trùng rả rích bên bờ quê hương
Người xa nghẹn mấy con đường
Hình như khuya lạnh vương vương tơ trời
Ta buồn nhớ quá người ơi
C.D.M.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét