Nhớ gì như nhớ tuổi xanh
Chiều lên se lạnh bên mành khói sương
Nhớ gì đâu những con đường
Mong manh gió hụt ngồi thương nắng chiều
Nhớ gì ! Ô ! Nhớ con diều
Chao qua đảo lại cho xiêu tình già
Nhớ hoa rơi , nhớ trăng ngà
Em qua sông vắng , ta qua chợ chiều
Đợi đêm sương gió dập dìu
Gió mơn tóc rối , sương chiều ý em
Sợi tình em dệt áo xiêm
Mong manh một sợi bên thềm Liêu Trai
Ta còn hụt hẫng dặm dài
Gọi hồn thơ lạc cuối trời mây mưa
Qua rồi hình bóng người xưa
C.D.M.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét