Mấy chùm hoa mắc cỡ
Nằm bên bờ cỏ hôi
Hoa hèn ta vẫn tiếc
Hoa tàn ta bùi ngùi
Đường thôn xào xạc héo
Thương ôi là thương ôi
Làm sao vặn máy tạo
Cho trôi ngược thời gian
Cho tái sinh hoa cũ
Cho lạnh về trăng xưa
Cô đơn ngâm thơ cổ
Ông Lý nghe gật gù
Chao ôi thơ hay quá
Bay qua ngàn mùa thu
Về ghềnh sông Thái Thạch
Vầng trăng ta thường mơ
Quê nhà trốn vào mây
Gọi mãi một người tình
Không buồn mà như ngây
Đưa tay níu gió lạnh
Người yêu như trăng gầy
E thẹn má hây hây
Mặc tình cho gió cợt
C.D.M.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét