Tôi chẳng khen thơ người
Vì nó quá tầm tay
Thơ người như bay bay
Thơ người như nghẹn nghẹn
Tôi chẳng luận thơ người
Càng luận càng thêm mệt
Tôi một lòng mê chết
Chộp thơ người bay bay
Thơ người như sương gió
Thơ người như sáo khuya
Như nước mắt đầm đìa
Rơi thuyền tình nặng khẳm
Tôi muốn ngâm thơ người
Cho huyền diệu thinh không
Nhưng chắp tay chết lặng
Chìm giữa thơ mênh mông
C.D.M.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét