Hương đêm mù mịt của ta ơi
Bên vách ngoài song chẳng gọi mời
Ta chạy hụt hơi , chừng nắm bắt
Hoá ra người ảo bước bên đời
Sương khuya mỏng quá vắt qua rèm
Ta gục bên bàn biếng gọi em
Chớ gì em ấp đôi vai nhỉ
Cho ấm vần thơ lúc nửa đêm
Trăng tà gửi mấy sợi tơ vương
Đã mấy mùa đau sao vẫn thương
E ấp Quỳnh Hoa đêm diệu vợi
Vội vàng khép lại tiếng đêm trường
Càng khuya gió lạnh càng gây nhớ
Gió đuổi mây khuya tận cuối trời
Ai biết tim ta còn chới với
Gọi hoài người đẹp đến mòn hơi
C.D.M.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét