Cây đa là cái Việt Nam
Cho người nắng rát bên đàng thuở xưa
Nay người mượn chuyện bày phô
Không vĩ đại cũng nhởn nhơ anh hùng
Ngồi buồn nghĩ chuyện cùng thong
Xưa khiêm nay phách bỗng dưng tức cười
Chỉ là cái chuyện nhỏ nhoi
Khiến ngàn trang giấy loi choi vẽ vời
Ta nhớ xưa một phương trời
Thôn nghèo người khổ không rời đức tin
Trưa hè năm khểnh mắt dim
Mơ êm một giấc ở bên ông Thần
C.D.M.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét