tặng Cao Thoại Châu
Giữa thành phố ngồi nghe tiếng suối
Cà phê trầm lắng tiếng tim ta
Hai thằng cô đơn đàm thế sự
Giọt rơi dẫn dụ chuyện ta bà
Ngoài kia xôn xao người qua lại
Ta mơ hồ như chuyện cung trăng
Như sương khói và như huyền thoại
Quyện khói vào trong mộng ngàn năm
Biết nói gì khi non sông nức nở
Như kẻ mù ngồi ngẫm chuyện lăn tăn
Chẳng kết luận và cũng không lối thoát
Ta và ngươi lắc đầu cười nhăn răng
C.D.M.
3 giờ sáng 27-3-04
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét