Thứ Tư, 29 tháng 10, 2014

ĐÊM ĐÔNG

Gió Đông mơn trớn bên hè
Nằm nghiêng cô quạnh mà nghe đêm buồn
Nghe như rả rích trong hồn
Giọt sương héo hắt đã luồn qua tim
Bên trời em nhớ không em
Bước chân khấp khểnh qua miền ưu du
Ngồi nghe sương rụng mơ hồ
Thì thào trên mái vọng từ kiếp xưa
Buông tay bất lực ngôn từ
Tạ người gửi một bài thơ đêm dài

                                   C.D.M.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét