Việc phải tới từ từ rồi sẽ tới
Vội vàng chi chào đón với rào ngăn
Trăm năm cũng chỉ coi như nháy mắt
Tù túng một ngày sá để bận tâm
Đời đẹp hưởng từ từ nào sợ mất
Dù ít nhiều có phải của ta đâu
Mặc sương gió phôi pha bạc mái đầu
Triết nhân xưa vốn coi thường đắc thất
Mặc ông Tạo xoay xoay con quay đất
Vội mà chi , cứ tự tại mình ta
C.D.M.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét