Nắng chập chờn trong ký ức phải không em
Đồi thông ngày xưa và mai kia nữa nhỉ
Tiếng thông reo hay nắng hù nhân thế
Lỡ mai này nắng tắt , biết sao đây
Không , không thể , phải không em nhỉ
Nắng vẫn luồn qua từng lớp tang thương
Chỉ nhân thế đuổi nắng vàng , ôi ngu dại
Vấp ngã hoài , rồi lại ngã , bơ vơ
Nắng bỏ mặc kẻ bên đường ngây dại
Trời cao xanh , trời xanh thẳm không cùng
Anh và em ở hai đầu nỗi nhớ
Ngóng vọng về vạt nắng của hoang sơ
C.D.M.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét