Sáng nay ngồi trước rèm sương
Mơ quanh mơ quẩn gửi hồn cho sao
Cuộc đời thoắt buồn thoắt vui
Khi mưa khi tạnh , ấy trời dạy ta
Ngàn xưa cũng thế ! Ui cha !
Thế mà phẫn hận hỏi ra lẽ đời
Cái quay búng mãi giữa trời
Tìm đâu nhân quả hỡi người đi đêm
Còn hỏi là còn ưu phiến
Thôi thì vứt quách , là yên nợ đời
Soi gương thấy ông bạn vui !
C.D.M.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét