Làng xóm ven sông lặng lẽ buồn
Nhịp đời xăng xái vươn lên mãi
Khói chiều não nuột hồn thơ dại
Tiếng sáo vương vương gửi điệu buồn
Ta bước tái tê bên cầu đá
Hồn sông núi có đọng bên cầu
Mấy trăm năm rồi hồn có thức
Gửi niềm tin những thế hệ sau
Đá có gan không mà hỏi đá
Nước còn hờn giận với ai đây
Người cau mặt mượn hồn đá , nước
Tâm tình đong mãi những vơi đầy
C.D.M.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét